ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 36

Khánh Vân

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Chương 4

Kể từ ngày xảy ra sự cố đến nay, Hoa Phượng chẳng phải làm việc gì ngoài
chuyện ăn với ngủ. Chiều nào Thanh Trà cũng ghé nhà chơi với cô đến tối
mới về, kể đủ thứ chuyện, nên mặc dù không đi làm, nhưng việc gì trong
công ty, cô cũng biết.
Công Dinh cũng hay lái xe đến đưa cô đi dạo. Thanh Trà gặp dịp là tháp
tùng theo liền. Cô nàng còn tuyên bố:
-Thật ra thì tao cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi hai người. Nhưng mày
nghĩi coi, ông Dinh đang ra sức theo đuổi người đẹp, chịu khó lui tới để
được đưa em đi đây đi đó. Trong thời điểm này, tao phải nắm bắt cơ hội để
được đi ké, chứ đến khi mày “yêu” rồi thì đâu còn dịp nữa.
Đầu óc Hoa Phượng dạo này cứ hay nghĩ đến Dinh. Cả tuần nay chẳng thấy
bóng dáng hắn đâu, làm cô bứt rứt, cứ bắt ghế ra sân ngồi với tâm trạng
thấp thỏm, trông mong.
Ngồi ngoài sân chán, cô lại vào trong nhà, nhưng cứ hễ nghe tiếng xe ngoài
cổng là cô lại dáo dác nhìn ra.
Cô rất ngại mọi người biết được cô nóng ruột chờ đợi hắn, nhưng hình như
cô chẳng dấu được ai. Hoa Phượng chẳng hiểu sao mình lại như vậy. Chỉ
biết rằng không gặp Công Dinh, cô cảm thấy trong người có cái gì đó buồn
buồn, và cứ như thế tiếp nối mấy ngày nay, cô thấy không vui, vô vị đến lạ
lùng.
Chiều nay, lúc đang ăn cơm thì thằng Hoàng đi chơi về. Nghe tiếng lách
cách ở cổng, Hoa Phượng giật mình, nhớn nhác nhìn ra. Khi quay trở vô, cô
ra vẻ bình thản, tiếp tục ăn cơm để che dấu sự thất vọng của mình, thì bỗng
Huy lên tiếng hỏi:
-Mấy hôm nay, sao không thấy Dinh tới chơi?
-Em không biết. Chắc anh ấy bận công việc.
Cô trả lời qua loa rồi tiếp tục ăn cơm. Khi ngước lên, cô thấy Huy đang
nhìn mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.