ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 37

-Có muốn đi chơi không? Chút nữa đi với anh?
Hoa Phượng ngạc nhiên:
-Anh rủ em hả?
-Chứ còn ai?
Cô nhìn anh dò xét:
-Vậy chị Bích đâu?
-Bích hả? Thì ở nhà cô ấy chứ đâu.
-Bộ hai người giận nhau hả?
- Đâu có.
-Sao anh không đi với chị Bích, mà lại rủ em?
Huy nhăn mặt:
-Con nhỏ này nhiều chuyện ghệ Tại vì hôm nay là sinh nhật của Bích, tui
thấy cô cứ thấp tha thấp thỏm, tội nghiệp quá nên mới có ý tốt, rủ đi theo
cho đỡ buồn. Cứ ở đó mà hỏi tới hỏi lui hoài. Có đi hay không thì bảo?
Hoa Phượng vừa nghe xong thì mắt sáng rỡ, reo lên:
-A! Vậy hả? Vậy thì đi liền. Nhưng anh đã mua quà cho chị Bích chưa?
-Có rồi, yên tâm đi – Huy quay sang nói với thằng em út – Hoàng học bài
hết chưa? Có muốn đi không?
Thằng Hoàng hớn hở:
-Em học xong rồi.
Nó bổng bỏ chén cơm đang ăn dở dang xuống bàn, đứng lên:
-Í! Thôi, em không ăn nữa đâu, để bụng chút lại đằng nhà chị Bích ăn bánh
ngon hơn.
Huy cười, chạy lên lầu, rồi trở xuống với một hộp quà đã được gói kỹ càng
bằng giấy kiếng có dòng chữ Happy Birthday.
Hoa Phượng tò mò:
-Cha! Hộp này to nhỉ? Cho coi được không anh Hai?
Huy lừ mặt:
-Không được.
Cô cười hì hì, đề nghị:
-Vậy anh nói cũng được. Cái gì ở trỏng vậy.
- Đùng nhiều lời – Huy gạt ngang - Muốn biết thì đợi chừng nào chị Bích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.