ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 39

-Chị Bích coi chừng ông anh của em nhé. Ổng coi vậy chứ khó ưa lắm đó.
Chị biết không? Ở nhà, ổng cứ cằn nhằn em với thằng Hoàng hoài hà. Bởi
vậy, tụi em mong ổng cưới vợ lẹ lẹ cho rồi.
Đang ngon trớn, Hoa Phượng bỗng bị Huy cốc một cái vào đầu đau điếng:
-Con nhỏ này! Bộ mong anh lấy vợ lắm hả?
Cô lấy tay xoa đầu và nhăn nhó, nhưng không quên nháy mắt với Ngọc
Bích.
-Mong chứ, để có bà chị dâu đỡ đạn, ha chị Bích.
Dường như chỉ chờ có thế, Huy quay sang Ngọc Bích, cười tủm tỉm:
- Đó, em thấy không? Tụi nó cứ hối anh lấy vợ hoài. Em nghĩ sao?
Thấy Ngọc Bích ngượng ngùng đỏ cả mặt, Hoa Phượng chép miệng than:
-thôi, chuyện đó thì anh chị từ từ tính với nhau đi nhạ Chứ từ nãy giờ đứng
đây với cái chân như vậy, tui mỏi quá à.
-Ừ nhỉ. – Bích vội vàng bước tới – Mình vô trong đi. Hôm nay chị không
mời nhiều đâu, chỉ một số ít bạn thân thôi.
Nãy giờ cứ níu lấy ông anh, giờ có thêm Bích, Hoa Phượng càng thấy thoải
mái. Cô quàng tay qua vai hai người, đi chầm chậm vào nhà. Vừa đi, Bích
vừa nói với thằng Hoàng đang lẽo đẽo theo sau:
-Hoàng cứ tự nhiên nha, muốn ăn gì thì cứ ăn thoải mái, bao nhiêu bánh trái
chị đã bày sẳn hết trên bàn. Ai thích ăn gì cứ lấy.
Thằng Hoàng ra vẻ hiểu biết:
-Như vậy là tự phục vụ, phải không chị Bích?
-Ừ, đúng rồi. – Bích cười gật đầu.
Hoa Phượng đang được kè đi mà vẫn không quên chăm chọc thằng em: -
Chà! Sao hôm nay nó thông minh đột xuất vậy kià?
Thằng em phật ý, làu bàu:
-Chị làm như em ngu lắm vậy.
Khi Hoa Phượng đã có chỗ yên vị thì ông anh của cô biến mất. Lâu thật lâu
mới thấy ông xuất hiện, nhưng lại cứ kè kè bên chị Bích. Thằng em háu ăn
cũng chẳng thấy tăm hơi.
Ngồi ở góc nhà, Hoa Phượng có thể quan sát được hầu hết những gì đang
diễn ra trong buổi tiệc này. Tiệc sinh nhật của chị Bích thật gọn, chỉ độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.