ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 42

-Chờ chị lấu quá, em có “quí nhân” giúp đỡ rồi.
Bích cười, dúi ly nước vào tay anh ta.
-Vậy bồi thường cho ông.
Rồi Bích dặn dò:
-Hoa Phượng là em của anh Huỵ Ông phụ tui tiếp đãi chu đáo nghen.
-Bích khỏi lo.
Quay sang Hoa Phượng, Bích giới thiệu:
- Đây là Vĩnh Tú, bạn học ngày xưa của chị.
Hoa Phượng gật đầu:
-Em biết ảnh rồi. tụi em là hàng xóm láng giềng mà.
-Ờ, vậy hai người tự nhiên nha.
Bích cười rồi quay đi. Hoa Phượng ngồi im lặng uống nước. Một hồi lâu
chẳng nghe Tú nói gì, cô khẽ liếc mắt sang. Thấy anh ta đang lơ đãng nhìn
chung quanh, không chú ý đến mình, nên cô tha hồ quan sát anh ta từ đầu
đến chân.
Hôm nay, trông anh ta có vẻ hơi lạ vì cặp kính cận trên sóng mũi. Nhìn
nghiêng, anh ta đẹp trai ghệ – Cô thầm khen.
Vẫn nhìn đâu đâu, Vĩnh Tú lên tiếng:
-Hoa Phượng nghĩ gì về tôi vậy?
Đang nhìn trộm, tự nhiên bị hỏi ngay chóc, nên cô ngượng quá, chối phăng:
-Ơ…đâu có.
Anh ta quay lại:
-Sao nhìn tôi dữ vậy?
-Nhìn anh hồi nào? – Cô cãi.
-Từ nãy tới giờ. – Tú vẫn cố tình bắt bí.
-Ờ….- Hoa Phượng đỏ mặt - Bởi…tui..thấy anh là lạ.
Vĩnh Tú nhướng mắt như có ý hỏi. Hoa Phượng giải thích:
-Tại hôm nay anh đeo kính nên trông lạ. Bộ anh bị cận hả?
Vĩnh Tú gật đầu:
-Vâng, nhưng nhờ có kính nên mới thấy Hoa Phượng dễ thương hơn bữa
trước nhiều.
Hình như anh ta lại muốn kiếm chuyện với cô nữa hay sao ấy. Hoa Phượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.