ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 48

Khánh Vân

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Chương 5

Tiếng cười đùa ồn ào từ dưới sân vọng lên làm Hoa Phượng thức giấc. Cô
nằm im trên giường, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng đã ùa vào tràn
ngập trong phòng.
Thời tiết có vẻ nóng bức, nhưng vì hôm nay là ngày chủ nhật nên Hoa
Phượng chẳng buồn dậy. Cô muốn ngủ them một chút nữa, nhưng hình như
không thể được. Lăn qua trở lại một hồi, cô nhíu mày lắng nghe. Rõ rang là
những tiếng đùa giỡn om sòm ở ngay trong sân nhà mình chứ đâu. Chậc
thằng Hoàng lại kéo bạn bè về quậy phá nữa rồi.
Cậu út nhà nay mỗi lần dẫn lũ bạn về thì ôi thôi, tụi nó phá như giặc, ngoài
sân trông cứ như một bãi chiến trường, còn ba bốn thằng chúng nó thì leo
tuốt lên cây mận, ngồi vắt vẻo trên đó giống như một lũ khỉ. Trái thì tụi nó
vạch sạch đã đành, ngay cả lá cũng không thoát. Mỗi lần chúng tảo thanh
cây mận là lá rụng đầy sân, cây thì trụi lủi. Nhưng được cái là chúng rất
biết điều và cũng dễ thương lắm, nên chẳng ai cằn nhằn, vì trước khi ra về
thì cả đám xúm lại dọn dẹp nhà cửa, quét sân, gom lá sạch sẽ, và điều quan
trọng nhất là chúng để dành cả một rổ mận to tướng cho Hoa Phượng. Nên
sang hôm sau là cô có cả một túi mận bự đem vào công ty phân chia cho
mọi người.
Hoa Phượng uể oải ngồi dậy, vươn vai lười biếng đến bên cửa sổ nhìn
xuống, cô chợt ngẩn người trố mắt nhìn cảnh tượng dưới sân, ngạc nhiên
quá sức.
Thằng Hoàng và Vĩnh Tú mỗi người một cái cây dài thong, đang chọc
những trái mận cho rớt xuống. Quái đản hơn, Thanh Trà và thằng nhóc em
của Vĩnh Tú thì chạy lăng xăng, lui cui lượm những trái mận rơi lăn lóc
trong sân.
-A! Chỗ này có một chum quá xá cỡ nè Hoàng.
Thanh Trà ngửa cổ nhìn, miệng hết toáng, tay thì chỉ trỏ lia liạ. Chợt trông
thấy Hp, Thanh Trà bèn la lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.