ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 49

-Chu choa! Giờ mới chịu dậy hả cô nương?
Hoa Phượng chồm người ra, nói vọng xuống:
-Tính ngủ đến trưa, nhưng cái giọng của mày chat chúa quá, nên không thể
ngủ được.
-Ê! Đâu phải mình tao, nhìn coi.
-Chị PHượng! Chị nhìn nè, hôm nay em cho chị ăn mận mệt nghỉ.
Vừa nói, Hoàng vừa chỉ hai cái rổ đặt trên xích đu, Hoa Phượng thấy hai rổ
đến đã đầy, vậy mà trong sân vẫn còn rất nhiều mận nằm rải rác chưa kịp
nhặt.
Thanh Trà đứng chống nạnh, ngoắc cô:
-Xuống đây đi. Làm gì đứng ở trển hoài vậy?
-Ừa, đợi chút.
Hoa Phượng chạy vụt vào đánh răng, thay áo xong là chạy ào xuống sân.
Mọi người đã nghỉ taỵ Chị Châu đang lui cui quét lá rụng. Vừa thấy cô,
Thanh Trà đã reo lên:
-Lại đây xem chiến lợi phẩm của tụi tao nè.
Nhìn những trái mận đỏ tươi mà nước miếng cứ ứ đầy trong miệng, Hoa
Phượng vừa hỏi vừa nuốt nước miếng đánh ực:
-Có muối ớt chưa?
-Chưa, để tao vô làm cho, ngồi đó đi.
Hoa Phượng ngồi xuống cạnh rổ mận, hỏi Vĩnh Tú:
-Em của anh tên gì vậy?
Không đợi cho anh lên tiếng, thằng nhóc mau mắn trả lời:
-Em tên là Văn. Em là…đệ tử của anh Hoàng.
Hoa Phượng ngạc nhiên, quay lại nhướng mắt nhìn thằng em của mình.
Thằng Hoàng cười tít mắt, nó tiến tới gần, nói một hơi:
-Xin giới thiệu v ới chị Ba, đây là cu Văn, đệ tử của em. Còn anh Tú là sư
phụ của em.
-Gì kỳ vậy? – Hoa Phượng la lên.
-Có gì đâu mà kỳ.
-Mày nói rõ rang nghe coi.
-Thì vầy nè - Thằng Hoàng giải thích – Trong thời gian ở Việt Nam chơi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.