ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 51

Thanh Trà từ trong bếp đi ra, miệng xuýt xoa:
-Muối ớt đây, quý vị bà con.
Chén muối ớt vừa đặt xuống, lập tức những trái mận được bẻ ra chấm lấy
chấm để.
Vĩnh Tú lên tiếng cản:
-Nè! Mận chưa rửa mà.
-Ừ hé. Thôi để tui đem đi rửa cho – Thanh Trà lại sốt sắng ôm rổ mận lên.
-Khoan đã. Hình như chưa có ai ăn sang hết phải không? Bây giờ mà ăn
mận vô là xót ruột lắm đó.
Vĩnh Tú nói xong, cả bọn nhìn nhau. Đúng là mọi người chưa có gì bỏ
bụng cả. Tú quan sát từng người, vẻ mặt thiểu não của ai nấy làm cho anh
biết rằng mình đóan đúng. Anh liền đề nghị:
-VẬy bây giờ tụi mình ra ngoài phố kiếm gì ăn đi, chút nữa về ăn mận sau.
-Ừa, anh nói đúng quá – Thanh Trà để rổ mận lại chỗ củ, quay lại nhìn mọi
người rồi lên tiếng chỉ đạo – Hoa Phượng! Mày đi với tao. Thằng Hoàng
chạy xe một mình. Anh Tú chở cụ Văn. Vậy được không?
Đĩ nhiên là được rồi - Tất cả đồng thanh.
-Vậy mình lên đường. Tui biết có một quán bún bò Huế ngon hết sẩy. Mọi
người chịu món đó không?
Không hiểu sao cả hai thằng nhóc cùng nhảy cà tửng:
-Bún bò Huế hả chị? Chà! Đá quá. Lâu rồi, em không có ăn món đó, bây
giờ mới nghe nhắc đã thấy thèm.
Hoa Phượng nhìn Vĩnh Tú định hỏi ý kiến, nhưng khi thấy anh gật gật,
cười cười với cặp mắt sáng rỡ thì cô không hỏi nữa, tự ra quyết định luôn:
-Ừa, món đó được. Duyệt.
o O o
Trong lúc Vĩnh Tú đang dạy Anh văn cho thằng Hoàng trong phòng khách
thì Hoa Phượng lững thững ra sân ngồi hóng gió. Mặt trời sắp lặn nên có
một màu đỏ rực thật tuyệt.
Suốt cả buổi trưa, ăn cơm xong là Thanh Trà nằm trong phòng của cô tâm
sự. Vừa ăn một bụng cơm no đến phát ách, lại còn nghe giọng đều đều kểu
đủ thứ chuyện trên đời dưới đất làm Hoa Phượng cứ díp mắt lại, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.