ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 53

đầu, cười:
-Chào anh.
Huy cười, bước đén bắt tay Tú:
-Ờ, cứ tự nhiên. Tụi tôi đi đường xa bụi bặm không hà, để vô trong tắm cái
đã.
-Anh Hai! - Thằng Hoàng nghển đầu hỏi – Ba má có nói gì em không?
-Có. Ba má nói tuần sau tới phiên hai đứa bây về.
-Ai?
-Mày với con Phượng chứ còn ai. Hỏi lãng nhách.
-Vậy thôi hả?
-Chứ còn muốn gì nữa? Cái thằng….
Thấy thằng Hoàng ngồi im xếp tập, Huy dợm bước đi, bỗng đứng lại:
-Ủa! Sao không học tiếp đi?
Đạ, xong rồi, anh Hai.
-Gì mà mới thấy anh về là lo xếp tập vậy? KHông có bánh trái gì đâu nghe,
đừng tưởng bở.
-Hổng dám đâu. Em học từ hồi trưa tới giờ còn gì nữa, phải để sư phụ nghỉ
nghơi chứ.
-VẬy à? Đúng là chuyện lạ. – Huy nháy mắt với Tú – Ông có khiếu làm
thầy lắm đấy, chứ thằng em của tôi có đời nào chịu ngồi yên học cả nữa
ngày trời như vậy đâu.
Bích cười, góp chuyện:
-Tại anh Huy không biết đấy chứ, Vĩnh Tú mà giảng bài thì dễ hiểu lắm.
Hồi đó, lúc còn học chung ,trong lớp đứa nào không hiểu bài, cứ tìm hổi
ông Tú là chắc ăn nhất.
-Chắc có em nữa chứ gì?
Bích gật đầu, xác nhận ngay:
- Đương nhiên.
Huy kéo Bích ra sau bếp. Tú để thằng Hoàng thu dọn tập sách trên bàn, anh
bước ra sân, đến bên Hoa Phượng:
-Sao ngồi ủ rủ vậy Phượng?
-Ủa! Xong rồi hả anh Tú?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.