ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 61

-Vậy thì để tao với ông Quốc…chia. Giải quyết nó xong, tao sẽ tới làm phụ
mày.
o O o
Chiều tối là Hoa Phượng cứ thấp thỏm ngóng cổng. Vừa thấy bóng Công
Dinh xuất hiện, không để cho anh kịp nhấn chuông, cô đã chạy nhanh ra
với trái tim rộn rã. Cô leo lên ngồi sau lưng Dinh. Anh nắm tay cô vòng
qua trước bụng mình, làm cả người cô áp sát vào anh hơn.
-Em thích đi đâu?
-Em không biết.
Công Dinh ngẫm nghĩ một chút rồi cho xe chạy. Hoa Phượng tựa đầu vào
vai anh, gió thổi mái tóc của cô bay hết ra phía sau. Cô ghé sát vào tai anh,
hỏi:
-Mình đi đâu vậy?
-Kiếm cái gì ăn một chút, rồi tìm một quán cà phê nào ở cạnh bờ sông ngồi
cho mát. Em chịu chứ?
-Tiết mục uống thì chịu, nhưng tiết mục ăn thì cho qua đi anh, tại vì em mới
ăn cơm no rồi.
-Thế à! Em no nhưng anh thì đói.
-Anh chưa ăn gì thật à?
-Ừ. Buổi trưa ăn cớm với em xong, anh lại nhà thằng bạn chơi một chút thì
má anh gọi điện thoại kêu về, nhờ anh lái xe chở đi thăm một bà bạn đang
ốm nặng. Các bà gặp nhau chẳng biết nói những chuyện gì mà lâu đến sốt
cả ruột. Về đến nhà thì thấy cũng trễ rồi, sợ em đợi nên anh không ăn cơm,
chỉ tắm rửa thay đồ rồi phóng đến em ngaỵ Chịu chưa?
Hoa Phượng đánh nhẹ vào vai Dinh:
-Vậy thì tới quán ăn trước đi, nhưng chỉ mình ănh ăn thôi nhé. Em ngồi
chơi nhì anh ăn.
**!!!!!**
Quán cà phê có cái tên thật dễ thương “Bến Hẹn Hò”. Quán cũng đông
khách lắm, hầu hết là những cặp tình nhân. Có lẽ vì cách bài trí nên thơ và
khung cảnh lãng mạn, nên những người trẻ tuổi yêu nhau rất thích đến đây.
Hoa Phượng ngồi dựa lưng vào chiếc ghế được làm bằng song mây, mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.