ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 93

này cũng không thấy đi chung với nhau nữa phải không?
Hoa Phượng phủ nhận một cách gượng gạo:
-Em không hiểu anh muốn nói gì. Thanh Trà không đến đây, chắc có lẽ vì
nó không rảnh, hoặc là có hẹn với ai đó chẳng hạn….
Công Dinh nhận thấy Hoa Phượng vẫn ngoan cố nên anh quyết định phân
trẩn:
-Anh nghĩ em đã hiểu lầm anh rồi. Hôm anh tới công ty dẫn Thanh Trà đi
gặp Nguyên Bình là vì tối hôm trước Thanh Trà gọi điện thoại lại nhà năn
nỉ, cô ấy một mực muốn được anh giới thiệu để làm quen với Bình.
Tự nhiên Hoa Phượng cảm thấy cơn giận lại bùng lên. Cô hấp hấp cắt
ngang:
-Chuyện đó em đã biết rồi.
-Lúc đó, anh đang bàn công việc với bạ Nghe điện thoại reo, anh cứ đinh
ninh là em, không ngờ là Thanh Trà. Thấy Trà có vẻ háo hức muốn gặp
thần tượng quá nên anh nhận lời. Khi đến công ty, thấy Thanh Trà đã chờ
sẳn, cô ấy nói em đang phải làm việc gấp mà ba anh nhờ, nên anh không
vào. Anh định là sẽ đưa Trà đến hiệu sách mà Nguyên Bình nói là đứng
chờ. Khi đến, lại chẳng thấy hắn đâu. Tìm một hồi không thấy, anh mới dẫn
Thanh Trà đến thẳng nhà của hắn, không ngờ lại gặp em ở đấy.
Công Dinh ngừng nói, nhìn Hoa Phượng hồi lâu, thấy cô vẫn ngồi im, mặt
hơi cúi, vẻ như đang suy nghĩ. Anh hạ giọng:
-Phượng! Anh nói thật đấy. Thanh Trà là bạn thân của em cơ mà. Yêu cầu
của cô ấy đâu có gì quá đáng, anh làm sao có thể từ chối một chuyện cỏn
con như thế chứ.
Hoa Phượng nhận thấy vẻ thành thật hiện lên trên khuôn mặt Dinh rất rõ.
Cô cảm thấy nguôi dần. Hình như anh nói cũng có lý, chuyện đó đúng là
cỏn con thật, chẳng có gì quan trọng. Bất giác, cô mỉm cười:
-Em không có ý giận dỗi gì anh đâu, chẳng qua là em hơi bực một chút
thôi.
Dinh thở phào nhẹ nhõm:
-Chỉ mới hơi bực của em thôi mà đã làm anh mất ăn mất ngủ mấy bữa naỵ
Chẳng biết tới lúc giận dữ, em sẽ thế nào nữa. Từ nay, chắc anh không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.