ANH HÙNG CA - Trang 143

tạo ra một ấn ký màu trắng bạc. Chỉ thấy y sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói:
“Nếu gặp nguy hiểm, muội hãy ngầm niệm “Cứu Thiên Minh Tiêu mau
đến”. Gã Tất Phi đó dù sao cũng là người của Xích Vân lâu, muội nhớ phải
cẩn thận đề phòng, khi cần giết thì cứ giết!”

Nghe thấy câu này của y, Tiểu Trúc thoáng do dự, cuối cùng khẽ gật đầu.

Nàng đưa tay bắt Trì Phong quyết tức tốc đuổi theo về hướng nam của
Bạch Hà trấn. Quy Hải Minh thấy nàng đã rời đi thì lẳng lặng cầm theo Bàn
Long thương cưỡi gió đi về hướng ngược lại, sau chốc lát đã biến mất
chẳng còn bóng dáng.

***

Đêm dần về khuya, tiếng nói cười vui vẻ giữa nơi phố chợ dần dần bị bỏ

lại phía sau, Tiểu Trúc lao đi vùn vụt, không bao lâu sau đã đuổi kịp Tất
Phi. Chỉ thấy người trẻ tuổi có tật ở chân ấy đang dừng bước ở bên cạnh
một góc tường, nhặt từ dưới đất lên một miếng vải nhỏ in hoa màu xanh
lam.

“Chiếc áo mà vị đại thẩm đó mặc có màu sắc y hệt thế này. Ta nhớ là tã

bọc của đứa bé bà ta bế trong tay cũng in loại hoa văn này.”

Tuy mới chỉ gặp một lần nhưng khi đó vì bất bình thay cho sư phụ nên

Tiểu Trúc đã ngó nhìn đứa bé đó mấy lần, thành ra có ấn tượng khá sâu sắc
về loại vải này, vừa nhìn đã nhận ra miếng vải in hoa màu xanh lam trước
mặt chính là loại vải dùng để may tã bọc của đứa bé kia. Nghe thấy lời
nàng, Tất Phi thoáng lộ vẻ kinh ngạc, dịu giọng hỏi: “Nguyệt cô nương, sao
cô cũng đến đây vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.