ANH HÙNG CA - Trang 146

không kìm được kêu lên “úi chao”, ngã chổng vó xuống đất, còn đứa bé mà
hắn đang bế thì bị văng ra ngoài.

Mắt thấy đứa bé đó sắp rơi xuống đất, Tiểu Trúc liền hô vang một tiếng

“Trì Phong”, tức thì giữa trời đất nổi lên một cơn gió xoáy, vừa khéo đỡ lấy
đứa bé giữa không trung.Tiểu Trúc lại bắt quyết thêm lần nữa, bàn tay phải
vung nhẹ, cơn gió xoáy liền quấn lấy đứa bé như một chiếc chăn bông mềm
mại, sau đó nhẹ nhàng đưa nó vào trong lòng nàng.

Hán tử kia mãi hồi lâu sau mới bò dậy được, khi ngoảnh đầu qua thì vừa

khéo nhìn thấy tình cảnh này, liền sợ đến nỗi hai chân run rẩy, chỉ tay vào
nàng, lắp bắp kêu lên: “Yêu… Yêu quái!”

Thấy người này sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh, hai chân run đến nỗi sắp

đứng không vững, Tiểu Trúc bất giác thầm cảm thấy nghi hoặc, một người
thế này mà có thể là đồng đảng của ả yêu nữ kia được ư? Có điều, hiện giờ
không phải là lúc để chất vấn, nàng vội vàng cúi đầu nhìn đứa bé trong
lòng, chỉ thấy nó được bọc trong một chiếc tã may bằng vải in hoa màu
xanh lam, làn da trắng nón, trông kháu khỉnh vô cùng, đang ngủ rất ngon.
Tới lúc này, nàng mới hoàn toàn yên tâm, bèn ngẩng đầu nhìn hán tử kia,
thấp giọng quát hỏi: “Tại sao ngươi lại cướp đứa bé này từ tay mẹ nó?”

“Đâu có, tôi đâu có cướp giật gì.” Hán tử đó vội vàng lấy từ trong vạt áo

trước ngực ra một tờ giấy, run rẩy đưa tới bằng hai tay. “Yêu quái… À
không, đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng! Tôi dùng tiền mua đứa bé này
về mà, có bằng cớ ở đây. Tôi là một người làm ăn đường hoàng chứ đâu
phải kẻ cướp.”

Tất Phi đi tới đón lấy tờ giấy đó và mở ra xem, thấy bên trên quả thực là

giấy trắng mực đen, ghi rõ rằng người này đã mua đứt đứa trẻ với giá hai
trăm văn tiền, phía dưới cùng còn có điểm chỉ làm tin. Gặp tình cảnh này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.