ANH HÙNG CA - Trang 150

Sau khi giọng nói ấy vang lên, chỉ thấy dưới vầng trăng sáng xuất hiện

một bóng đen rất dài và to lớn. Thế rồi, một bóng rắn khổng lồ từ trên cao
hạ xuống, từ trên lưng rắn, một nữ tử trẻ tuổi nhảy xuống. Nữ tử này thân
hình tha thướt, trên mặt thấp thoáng nét cười quyến rũ, chính là ả yêu nữ đã
giết chết Quách Hồng Phi.

“Yêu quái!” Gã hán tử lưng gù lập tức mềm nhũn hai chân, ngồi bệt

xuống đất.

Nữ tử bị hắn gọi là “yêu quái” đưa mắt liếc nhìn, đoạn cười nói: “Nô gia

có tên có họ, không phải họ “Yêu” đâu. Tiểu muội tử, chúng ta lại gặp mặt
rồi này. Úi chà, sao không thấy vị lang quân tuấn tú lạnh lùng kia đâu nữa
vậy? Mới nhanh như thế mà đã bỏ người cũ thay người mới rồi à? Vị tiểu
ca trắng trẻo anh tuấn kia ơi, chàng tên là gì vậy? Có muốn vui vẻ với nô
gia không?”

Giọng ả nghe mềm mại, trong lời lẽ còn mang đầy ý gọi mời. Tất Phi chỉ

biết gượng cười một tiếng, đoạn cung tay nói: “Cô nương ơi, ông trời có
đức hiếu sinh, mong cô nương hãy thả đứa bé đó ra.”

Thì ra lúc này con Hóa Xà cuộn tròn người bên cạnh nữ tử đó đang ngậm

một chiếc tã bọc may bằng vải in hoa màu xanh, trông giống hệt chiếc mà
Tiểu Trúc đang ôm trong lòng. Chỉ cần con rắn há miệng ra, đứa bé đó ắt sẽ
mất mạng, thế nên Tất Phi mới có điều kiêng dè, không dám dùng pháp
thuật lấy cứng chọi cứng, đành buông lời thỉnh cầu.

Nhưng ả yêu nữ đó đâu phải hạng dễ đối phó. Sau khi cười lên một tiếng

yêu kiều, ả liền ngoắc ngón tay với Tất Phi, đoạn cười nói: “Úi chà, cái gì
mà “cô nương” chứ, nghe xa lạ quá! Nô gia họ Chung, khuê danh Vô Gia,
tiểu ca cứ gọi thẳng tên của nô gia là được rồi. Có điều, thư sinh ca ca ơi,
nếu nô gia thả đứa bé này ra thì sẽ được cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.