ANH HÙNG CA - Trang 170

Mang trong mình suy nghĩ ấy, nàng sợ Quy Hải Minh sẽ nhờ ấn ký Cửu

Thiên Minh Tiêu trên trán mà đến tìm mình, bèn muốn xóa bỏ ấn ký đi.
Nhưng tất cả trúc diệp đao trên người nàng đều đã bị Lận Bạch Trạch lấy
mất, không thể khoét bỏ ấn ký được, thành ra nàng đành dùng hạ sách này,
không ngừng đập đầu vào máng đá.

Một dòng dịch thể ấm nóng từ trên trán nàng chảy xuống, làn da vốn

trắng nõn mịn màng lúc này đã máu thịt bầy nhầy. nếu không vì ngay đến
sức để giơ tay lên cũng chẳng có, Tiểu Trúc nhất định đã cắn răng cào
mảng da trên trán mình xuống rồi, nhưng bây giờ nàng chỉ có thể đập đầu
vào đá hết lần này tới lần khác, khiến cho vết thương càng lúc càng sâu,
càng lúc trông càng đáng sợ.

Ban đầu là cảm giác đau nhói khi đập đầu vào đá ngay sau đó lại là cảm

giác đau thấu tâm can khi vết thương mới đè lên vết thương cũ, vậy nhưng
Tiểu Trúc vẫn không hề chùn bước. Vết thương trên trán càng đau đơn,
Tiểu Trúc lại càng nhớ đến cảm giác lạnh băng khi Quy Hải Minh điểm nhẹ
hai ngón tay vào trán mình để tạo ấn ký Cửu Thiên Minh Tiêu. Đồng thời,
nàng còn nhớ tới bộ lông mềm mại của sư phụ. Hồi nhỏ, nàng thường
xuyên đòi sư phụ hiện nguyên hình, sau đó gối đầu lên lưng sư phụ mà vừa
phơi nắng vừa ngủ gà ngủ gật…

Ngọn lửa trong lò luyện thép vẫn đang nhảy nhốt không ngừng, dòng

nước thép nóng bỏng tỏa ra những tia sáng màu đỏ rực rỡ, chậm rãi chảy
xuống phía dưới theo máng đá, làm bốc lên hết làn hơn nóng này tới làn hơi
nóng khác. Nhiệt độ cao khiến Tiểu Trúc đầu choáng mắt hoa, ý thức cũng
theo đó mà dần trở nên mơ hồ, cảnh vật trước mắt càng lúc càng mờ mịt.
Đúng vào khoảnh khắc nàng sắp mất đi ý thức, đột nhiên một tiếng nổ lớn
vang lên, âm thanh vang tới tận trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.