ANH HÙNG CA - Trang 172

soạt, các ô cửa sổ bị phong tỏa hoàn toàn, ngay cả cửa chính cũng bị bít
chặt lại bằng các tấm ván gỗ và xích sắt, tòa lầu sau nháy mắt đã chẳng
khác gì một nhà giam.

Trong mắt lóe lên một tia sắc lạnh, Quy Hải Minh sử ra Minh Tiêu Chi

Viêm, ngọn lửa âm u màu xanh lam tức thì tràn ra và quấn quanh Bàn Long
thương. Rồi y vung tay một cái, ngọn lửa liền giống như mũi tên vừa rời
khỏi dây cung, lao vụt về phía cửa chính. Nhưng vụ nổ trong tưởng tượng
không hề xảy ra, ngọn lửa đó dường như bị tòa lầu này nuốt chửng, sau
nháy mắt đã biến mất chẳng còn tung tích.

“Hoang Hỏa Phần Thiên.” Đôi mày kiếm nhướng lên, Quy Hải Minh

lạnh lùng sử ra tuyệt chiêu của Ứng Long. Nhưng chính vào khoảnh khắc
ấy, từ một lỗ thủng trên tòa lầu chợt nhỏ xuống một giọt nước.

Đó là một giọt nước nhầy màu đỏ tươi, sau khi rơi xuống mu bàn tay của

Quy Hải Minh liền truyền lại cảm giác nóng bỏng như một giọt dầu sôi.
Sau nháy mắt, những chiếc vảy của Minh Xà lập tức xuất hiện, tựa như một
lớp giác bạc phủ kín toàn bộ cánh tay y. Tuy nhiên, giọt nước nhầy kia vẫn
dễ dàng xuyên thấu qua lớp vảy bạc. ăn sâu vào tới tận xương.

Thiên Anh huyết.

Quy Hải Minh chỉ nhìn thoáng qua đã phán đoán ngay ra mình đang phải

đối mặt với thứ chất độc đáng sợ thế nào. Sắc mặt trở nên lạnh băng, y lật
tay cài Bàn Long thương ra sau lưng, đưa hai tay tới ôm chặt Tiểu Trúc vào
lòng, đồng thời dùng bờ vai gầy guộc của mình giúp nàng chặn những giọt
máu trí mạng đang rơi xuống.

Một giọt, hai giọt, vô vàn giọt máu từ trên trời rơi xuống như mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.