ANH HÙNG CA - Trang 174

còn trên trán, trên mặt, trên lưng y đều có những vêt thương do Thiên Anh
huyết ăn mòn, nhưng y vẫn cố chịu đựng, bước chân chưa từng dừng lại.

Một bước, một bước, lại một bước, y không ngừng tiến về phía chiếc cửa

lớn đã bị khóa chặt bằng xích sắt kia…

Bên ngoài cửa, Lận Bạch Trạch đang dương dương đắc ý nói ra kế hoạch

của mình với đám đệ tử của Thập Phương điện: “… Có Thiên Anh huyết
trận này rồi, đừng nói là một con xà yêu nho nhỏ, cho dù là Đại La kim
tiên

[9]

cũng chưa chắc đã thoát ra được. Ta dám đánh cược là chỉ trong chưa

đầy nửa canh giờ nữa, con yêu quái đó sẽ biến thành một đống thịt bầy
nhầy, chết chẳng toàn thây!”

[9] Chỉ cấp bậc thần tiên cao nhất trong Đạo giáo.

“Sư huynh quả nhiên trí kế vô song!”

“Lận đại hiệp anh minh!”

Không chỉ người của Thập Phương điện, ngay đến đệ tử của Xích Vân

lâu cũng cất lời khen ngợi hắn. Duy có Tất Phi là sắc mặt âm trầm, y chụp
lấy một cánh tay của Lận Bạch Trạch, nôn nóng hỏi: “Vậy Nguyệt cô
nương phải làm sao? Há có thể nhốt bọn họ trong đó lâu như vậy? Chỉ cần
chờ Minh Xà không còn sức phản kháng là chúng ta có thể triệt bỏ trận
pháp rồi.”

Lận Bạch Trạch hơi nhếch khóe môi, cười khẩy, nói: “Nha đầu đó về phe

với đám yêu nghiệt, phải trái bất phân, cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì.
Ngươi không nhớ lúc ở trên núi Thanh Xuyên nó từng nói giúp cho gã súc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.