ANH HÙNG CA - Trang 171

Cửa chính của tòa lầu nhỏ vỡ vụn, gió mát từ ngoài cửa thốc vào bên

trong, phần nào xua tan hơi nóng. Thần trí của Tiểu Trúc thì tỉnh táo hơn
đôi chút, nàng hé mở cặp mắt lúc này đã hết sức mỏi mệt và nhìn thấy một
bóng đen hiên ngang cao lớn đang đứng ngay trước cửa.

Người đó còn rất trẻ nhưng mái tóc lại trắng như tuyết, phần tóc buông

dài tới vai nhè nhẹ đung đưa trong gió. Y vai rộng eo thon, sống lưng ưỡn
thẳng tắp, thân hình rắn rỏi tựa như một bức tượng. Tay phải y cầm chặt
một ngọn trường thương màu trắng bạc, cơ bắp trên cánh tay nổi hẳn lên,
còn mũi thương thì không ngừng ánh lên những tia sáng lạnh băng dưới
vầng mặt trời vùa mọc.

Hỏng bét! Đừng vào đây! Tiểu Trúc ra sức lắc đầu, nàng muốn lớn tiếng

hét lên hòng ngăn đối phương lại, nhưng do đã kiệt sức nên nàng chỉ có thể
phát ra những âm thanh yếu ơt. Còn người kia, sau khi phát hiện ra tình
cảnh của nàng thì lập tức tung mình nhảy vào trong tòa lầu, đưa tay trái đỡ
lấy nàng, tay phải thì vung mạnh trường thương, dễ dàng chặt đứt hai sợi
xích đang trói chân nàng.

“Chạy…”

Tiểu Trúc chỉ kịp nói ra một tiếng, ngay sau đó liền thấy mấy chục ô cửa

sổ ở phía trên tòa lầu nhất tề mở ra, ánh bình minh lập tức rọi vào. Những
tiếng xé gió không ngớt vang lên, mấy chục tấm Sí Hỏa phù được ném rào
rào từ bốn phương tám hương vào trong tòa lầu, vậy nhưng mục tiêu nhắm
đến lại không phải là Quy Hải Minh và Tiểu Trúc mà là phần đáy của chiếc
lò luyện thép kia.

Lửa nóng bùng lên, lưỡi lửa vươn cao tới hơn trượng, tựa như một con

rồng lửa vừa mới thoát khỏi chốn lao tù kiềm tỏa, muốn tung mình lao lên
tận trời cao. Cùng lúc đó, từ bên ngoài tòa lầu vang vào rất nhiều tiếng sột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.