ANH HÙNG CA - Trang 209

Chỉ cần tìm ra tung tích của Hóa Xà, hành tung của Chung Vô Gia hẳn sẽ
không còn là điều bí hiểm nữa.”

“Chúng ta?” Mặc Bạch nhướng mày, nói. “Ngươi biết rõ ta và Quy Hải

Minh là cái đích bị bao người nhắm đến, lần trước khi dính vào, ngươi còn
thiếu chút nữa mất mạng, chẳng lẽ ngươi không sợ chết à?”

Tất Phi hé môi cười rộ, nói: “Tất mỗ tuy chỉ là hạng phàm phu tục tử

nhưng cũng biết rằng có việc cần phải làm, có việc không thể làm. Tiên
quân và Quy Hải huynh là yêu linh dị thú, vậy mà vẫn gắng sức vì một đứa
bé loài người, tại hạ há có thể khoanh tay đứng nhìn? Hơn nữa, tại hạ hiện
giờ đã kết oán với đệ tử của Thập Phương điện, mà các đồng môn đều đã
ngộ hại, phen này dù có trăm cái miệng cũng khó lòng biện bạch được gì.
Tru Yêu tứ phái nhất định sẽ cho rằng Tất mỗ đã phản bội sư môn, đi theo
chư vị. Đằng nào cũng sẽ rơi vào cảnh bị mọi người xa lánh, chẳng bằng
Tất mỗ đi theo chư vị, như vậy có lẽ còn có thể sống lâu một chút.”

Mặc Bạch không nói gì, chỉ nhìn Tất Phi từ trên xuống dưới một lượt,

đoạn mỉm cười, nói: “Hà hà, xem ra ngươi cũng khá thú vị đấy.”

Dứt lời, Mặc Bạch không nói gì thêm, chỉ đưa tay phải lên bắt quyết.

Tức thì, một làn gió mát nổi lên, giữa không trung xuất hiện ánh linh quang
màu vàng nhạt. Sau một tiếng quát “Lãm Phong Thần Hành” của y, thân
hình bốn người liền biến thành những cái bóng mờ, chỉ sau nháy mắt đã
biến mất giữa màn đêm. Trong hang động trống trải lúc này chỉ còn lại một
đống lửa bập bùng, kèm với đó là sự tịch mịch như có thể nuốt chửng tất
thảy mọi thứ.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.