ANH HÙNG CA - Trang 21

Đạo sĩ ngưng thần nhìn kĩ, thấy trên lá bùa có cắm một chiếc lá trúc màu

xanh. Đó rõ ràng chỉ là một chiếc lá trúc bình thường nhưng lại sắc bén như
dao, đâm xuyên qua lá bùa.

“Sư phụ! Sư phụ! “ Bé gái mừng rỡ kêu lên.

Sau tiếng reo mềm mại, ngọt ngào ấy, một thanh niên tuấn tú lững thững

đi ra từ trong rừng. Người này mặtđẹp như ngọc, tóc dài đen nhánh, áo
trắng hơn tuyết,trong tay cầm một cây gậy trúc màu xanh. Trông y như
đang ngái ngủ, một tay đưa lên che miệng, ngáp dài, sau đó mới ngước mắt
quan sát tình hình trước mặt. Y chậm rãi bước đến,khẽ cốc lên đầu bé gái
một cái, cất giọng hờ hững: “Nha đầu Tiểu Trúc kia, mi lại gây họa cho ta
rồi!”

“Cái gì mà “lại” chứ, nếu không vì muốn tìm đồ ăn cho sư phụ, Tiểu

Trúc chạy đến một nơi xa như thế này làm gì?” Bé gái một tay ôm đầu, một
tay túm lấy vạt áo của thanh niên mà lay qua lay lại. “Được rồi, được rồi,
sư phụ, người muốn đánh, muốn mắng gì thì cứ để sau, bây giờ có người
chẳng chịu nói lý lẽ, lại còn đánh cả trẻcon, người mau đứng ra phân xử
giúp con đi!”

Thanh niên liếc nhìn đứa bé kia và đạo sĩ, sau đó chậm rãi đưa tay lên,

bùng ngón tay nghe “tách” một cái, lập tức có một ngọn lửa bùng lên, thì ra
lá bùa trên nền đất tuyết đã bốc cháy, sau nháy mắt hóa thành tro tàn, bay đi
tứ tán. Điều kỳ lạ là lá trúc cắm trên đó không hề bị tổn hại, vẫn xanh biếc
như vừa được hái từtrên cây xuống.

Chiêu này thoạt nhìn thì bình thường nhưng lại đòi hỏi pháp lực cực kỳ

cao siêu, những kẻ đạo hạnh kém cỏi đừng mong làm được. Đạo sĩ áo tím
lập tức giơ tay ôm quyền làm lễ. “Kính chào tiên quân, tại hạ là Mộ
TửChân, đại đệ tử của Thiên Huyền môn. Hôm nay vì Minh Xà xuất hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.