ANH HÙNG CA - Trang 285

Thấy phu thê bọ họ cầm sắt hòa hợp, ân ái với nhau như vậy, Tiểu Trúc

liền vỗ tay, cười nói: “Ngôn tỷ tỷ và Tiêu công tử không ngại sự khác biệt
về chủng tộc, hết lòng yêu thương nhau, thực là một giai thoại tuyệt vời.
Trong quãng thời gian vừa qua, đây là câu chuyện đẹp nhất mà ta được
thấy. Tiểu Trúc xin chúc hai vị trăm năm hòa hợp, duyên tình lâu bền, có
thể rời xa những nỗi ưu lo nơi tục thế, vĩnh viễn làm một cặp chim liền
cánh, cây liền cành.”

Lời chúc phúc chân thành của nàng khiến Ngôn Nhược Thi và Tiêu

Hành Chi mỉm cười nhìn nhau, rồi cùng cất lời cảm tạ. Nhưng Quy Hải
Minh đứng ở một bên thì từ đầu đến cuối luôn nhíu chặt đôi mày, trong đôi
mắt lạnh băng thoáng qua một tia khác lạ.

“Về sau, Tiêu lang vẫn kiên trì đi tìm vảy của Xích Nhu về chữa bệnh

cho ta. Ta biết với tính cách của huynh ấy, dù có khuyên cản cũng chẳng
ích gì,chỉ đành cả ngày cầu khấn, hy vọng ông trời phù hộ cho huynh ấy
bình an trở về.” Ngôn Nhược Thi chậm rãi nói. “Rồi đến một ngày, màn
sương máu trước mắt ta rốt cuộc đã tan đi hết thảy, ta lại có thể thấy ánh
mặt trời, cũng lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo của Tiêu lang, mới hay hóa
ra yêu linh không phải đều đáng sợ như ta tưởng tượng…”

“Không những không hề đáng sợ, mà còn là một cậu trai tuấn tú nữa chứ,

phen này cô nương coi như đã hời lớn rồi.” Mặc Bạch cất lời trêu chọc,
khiến cho Ngôn Nhược Thi đỏ bừng hai má, thẹn thùng nói: “Đã khiến tiên
quân chê cười rồi. Sau đó, Tiêu lang còn dẫn ta về Trường Ninh trấn, đi bái
tế cha mẹ ta. Ở trước mộ cha mẹ, ta và Tiêu lang đã có lời định ước chung
thân.”

“Sau khi thành thân, ta và Tiêu lang cùng nhau sinh sống trên vùng núi

Kỳ Sơn này. Vì nơi đây địa hình hiểm trở, không dễ bị người của Độ Tội
cốc và liên minh Tru Yêu phát giác. Ta vốn ngỡ rằng ngày tháng cứ thế trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.