ANH HÙNG CA - Trang 299

CHƯƠNG 9

Sát ý

Mười năm trước, giữa đêm đông tuyết rơi lạnh giá, động phủ của Minh

Xà trên núi Thanh Xuyên bị đại đệ tử của Thiên Huyền môn là Mộ Tử
Chân dẫn người đến công phá. Minh Xà non được mẫu thân yểm hộ, căm
phẫn trốn ra ngoài, nhưng lại bị truy binh một mực đuổi theo, thiếu chút
nữa thì mất mạng dưới lưỡi kiếm sắc, may mà được một tiểu cô nương
người phàm cùng một vị tiên quân gấu trúc cứu thoát. Sau khi nói lời từ
biệt với Tiểu Trúc và Mặc Bạch, Quy Hải Minh với hai đôi cánh rách tả tơi
cùng những thương tích đầy trên thân thể cứ thế đứng lặng lẽ giữa đất trời,
không biết nên đi đâu về đâu.

Tuyết rơi lặng lẽ, trước mắt ngợp cảnh thê lương, cha mẹ bị người ta giết

hại, động phủ cũng bị thiêu hủy, khắp nơi đều là võ sĩ loài người đang lùng
giết yêu linh, đất trời tuy rộng lớn nhưng không ngờ lại chẳng có nơi nào
cho y dung thân. Người thiếu niên cố gắng lê tấm thân tàn tạ bước đi vô
định giữa nền đất tuyết, hai cặp cánh sau lưng rũ hẳn xuống, dòng máu màu
bạc chậm rãi tuôn chảy từ bả vai, tựa như thủy ngân rơi xuống lớp tuyết
dày, nhưng rồi lại nhanh chóng bị tuyết che phủ.

Mấy ngày sau đó, Quy Hải Minh lê tấm thân trọng thương đi giữa núi

rừng, dùng tuyết làm thức ăn. Y tuy là yêu linh, có yêu lực vượt hẳn người
phàm, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một đứa bé mười tuổi, lại đang bị thương
nặng, cuối cùng không cự lại được cơn đau ốm, bị ngã gục trên con đường
núi, sau đó cứ thế lăn một mạch xuống dòng sông băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.