ANH HÙNG CA - Trang 329

Dứt lời, Mặc Bạch đưa hai ngón tay tới, ấn thẳng vào giữa trán Tiểu

Trúc. Một luồng sáng màu vàng lóe lên nơi ngón tay y, sau đó giữa trán
Tiểu Trúc xuất hiện hình một con rắn nhỏ màu bạc, lấp lánh phát sáng. Chỉ
thấy Mặc Bạch hơi cau mày lại, ngạc nhiên nói: “Bên bờ Đông Hải? Y tới
đó làm gì nhỉ?”

Vừa mới nói xong, Mặc Bạch chợt nghĩ đến điều gì, bèn thu hai ngón tay

về, quay sang điểm vào đầu của Tiêu Hành Chi. Dưới sự soi rọi của luồng
sáng màu vàng trên tay y, cái đầu đó hiện trở về nguyên hình Phi Liêm, có
điều trên chiếc đầu hươu đó, cặp sừng đã bị bẻ gãy sát gốc. Mặc Bạch thấy
thế thì bất giác cả kinh, đột ngột đứng dậy, vừa suy nghĩ vừa lẩm bẩm nói
một mình: “Bên bờ Đông Hải, Phong Lăng giác… Ngày đó, Chung Vô Gia
giết Quách Hồng Phi rồi đoạt lấy Lôi Minh châu, con Hỏa Xà kia cùng
từng nói là do bị Ứng Long tôn giả xúi bẩy… Lẽ nào…”

Mặc Bạch biến hẳn sắc mặt, thần thái trở nên hết sức nặng nề. Dù là bị

người của Tru Yêu tứ phái bao vây trên đỉnh núi, hay thậm chí là khi ở
trong Luyện Hồn Huyết trận đáng sợ kia, Tiểu Trúc cũng chưa từng thấy sư
phụ mình tỏ ra âu lo dường này, từ đó đủ thấy mức độ nghiêm trọng của sự
việc. Vốn hết sức thông minh, sau khi suy nghĩ một lát, nàng chợt kinh hãi
kêu lên: “Lẽ nào việc này có liên quan tới phong ấn ở bên bờ Đông Hải?”

Mặc Bạch không trả lời, chỉ lẳng lặng gật đầu. Tất Phi thấy vậy thì cả

kinh, nôn nóng nói: “Vậy phải làm sao đây? Nếu phong ấn ở Đông Hải bị
phá, Ứng Long sẽ thoát được ra ngoài, tới lúc đó, Thần Châu đại địa ắt sẽ
lại phải trải qua một phen gió tanh mưa máu! Không được, tại hạ phải lập
tức thông báo cho liên minh Tru Yêu biết việc này, nhờ bọn họ ra tay can
thiệp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.