ANH HÙNG CA - Trang 360

Người dân vùng núi vốn đều hào sảng bộc trực, thế nên hai người cũng

không trò chuyện gì nhiều. Liễu ma ma khom người xuống, bế con dê nhỏ
vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu nó. Sau đó, bà ta cảm ơn Mặc Bạch thêm
tiếng nữa rồi xoay người rời đi.

Mặc Bạch và Tiểu Trúc vốn ngỡ rằng Bạch Trạch một lòng muốn báo

ơn, còn Liễu ma ma thì rất thích con dê nhỏ này, hai người nhất định sẽ có
thể vui vẻ sống bên nhau. Nào ngờ sự đời khó đoán, tạo hóa trêu ngươi, ba
ngày sau, Bạch trạch và Liễu ma ma đã gặp phải một phen biến cố đáng sợ
đến tột cùng.

Sau khi về ở trong nhà Liễu ma ma, Bạch Trạch vốn muốn bầu bạn bên

bà ta trong hình dạng con dê trắng. Vậy nhưng, mỗi buổi tối y đều nhìn
thấy Liễu ma ma trằn trọc không ngủ được, đồng thời còn thở vắn than dài.
Thậm chí khi đã về đêm khuya, bà ta vẫn chẳng thể yên giấc, thường xuyên
tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, sau đó lần theo ánh trăng đi tới trước chiếc
giường của Cương Tử mà ngơ ngẩn, lại nắm lấy chiếc đệm con mình đã
từng nằm, lặng lẽ rơi nước mắt.

Bạch Trạch hiểu rằng sự bầu bạn của mình tuy có thể giúp Liễu ma ma

xua bớt nỗi cô đơn nhưng trong lòng người phụ nữ thuần phác ấy, đứa nhỏ
không may qua đời sớm kia vĩnh viễn là một bóng hình không thể nào thay
thế được.

Đêm đó, Bạch Trạch vốn sống lâu năm trên núi Côn Luân, không hiểu sự

đời, đã đưa ra một quyết định hết sức sai lầm. Y dùng linh lực xem trộm
suy nghĩ trong đầu Liễu ma ma, từ đó cảm nhận được nỗi nhớ nhung da
diết của bà ta đối với con trai mình.

Sau khi suy nghĩ một hồi, y quyết định sẽ giúp Liễu ma ma hoàn thành

tâm nguyện, giúp mong ước của bà ta trở thành hiện thực. Thế rồi y bèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.