ANH HÙNG CA - Trang 382

Trong cơn say, mặc Bạch cứ nói mãi, rồi đột nhiên nấc nghẹn một cái.

Chỉ thấy một làn khói trắng bốc lên, vị thư sinh tuấn tú vốn đang uống rượu
chuyện trò bỗng biến thành một con gấu trúc tròn xoe béo núc. Do tác dụng
của hơi men, y vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình, cứ ngẩn ngơ ôm chặt vò
rượu, lại dùng cặp mắt đen thui nhìn qua phía hảo hữu, sững sờ hỏi: “Hảo
hữu, ngươi luyện ra được ba đầu sáu tay từ khi nào vậy?”

Thương Minh đưa mắt nhìn qua, thu hết dáng vẻ ngô nghê đáng yêu của

hảo hữu vào đáy mắt. Y đưa tay tới đoạt lấy vò rượu từ trong tay Mặc
Bạch, lạnh lùng nói: “Tu hành ngàn năm, thế mà ngay đến hình dáng cũng
không khống chế được, Tiểu Hắc Bạch, ta thấy ngươi thực đã uổng công tu
hành rồi đấy.”

“Ha ha, có hảo hữu ở bên, cùng ngắm trăng uống rượu, ta còn phải

khống chế hình dáng làm gì nữa?” Mặc Bạch cười vang, nói. Y không
những không xấu hổ, ngược lại còn dang rộng đôi tay núc ních, ngả người
nằm xuống thảm cỏ xanh mềm mại ở phía sau. Kế đó, y dùng đôi mắt đen
thui của mình ngước lên nhìn chiếc đĩa ngọc tròn vành vạnh giữa bầu trời
đêm, cười nói: “Kỳ thực, làm một con thú hoang nơi sơn dã cũng có gì là
không tốt đâu? Chẳng cần phải tu hành, chẳng cần phải để tâm tới lễ giáo,
cũng chẳng cần phải để tâm tới sự hưng thịnh suy vong của thiên hạ, trong
lòng không có điều vướng bận gì, ăn xong rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, há chẳng
sung sướng lắm ư?”

“Ta thấy ngươi kiếp này đã đầu thai nhầm rồi đấy.” Thương Minh lạnh

lùng đưa mắt nhìn y. “Ngươi không nên là gấu trúc, phải là lợn mới đúng.”

“Ha ha, rốt cuộc là làm người vui vẻ, làm tiên vui vẻ hay là làm lợn vui

vẻ đây? Quả đúng là một câu hỏi khó trả lời.” Mặc Bạch cười vang, sau đó
liền ngồi thẳng dậy, lại biến trở về bộ dạng của một thư sinh. Y nhìn qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.