ANH HÙNG CA - Trang 384

Vốn là hảo hữu trùng phùng, vậy nhưng sau khi nhìn thấy y, không ngờ

Mặc Bạch lại xoay người bỏ trốn. Có điều, khi ấy Mặc Bạch đã bị mất hết
pháp lực, làm sao có thể thoát khỏi sự truy đuổi của một vị thần như
Thương Minh. Thế là bên ngoài Bạch Hà trấn, con gấu trúc nhỏ ấy đành ủ
rũ nói ra chân tướng. Thì ra, chính trong đêm trước ngày Mặc Bạch tu hành
viên mãn, phi thăng thành tiên, y đã nhặt được một bé gái vừa mới ra đời
trong khu rừng trúc…

Thương Minh im lặng không nói gì, cặp mắt băng giá lạnh lùng nhìn

thiếu nữ trước mặt. Tạo hóa trêu ngươi, thế sự vô thường, Mặc Bạch đáng
lẽ sẽ phi thăng lên thượng giới, không còn chút vướng bận ở chốn hồng
trần, vậy nhưng lại gặp phải thứ không thể vứt bỏ, kể từ đó bước chân vào
chốn vực sâu đã được vận mệnh định sẵn. Y coi Tiểu Trúc nửa như con gái,
nửa như đồ đệ mà nuôi nấng thành người, thế rồi lại vì Vân Sinh kính mà bị
cuốn vào sự phân tranh ở cõi tục, để rồi cuối cùng bị mất mạng trong ngọn
lửa của Ứng Long…

Ứng Long giáng thế, Thần Châu lâm nạn, đây là một kiếp nạn đã được

số phận định trước. Thân là thần tướng của cõi Thượng thiên, Thương
Minh không thể làm trái ý trời, không thể đi nghênh chiến với Ứng Long để
cứu hảo hữu. Y chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọn lửa dữ dội đó bay tới giữa
sóng lớn ngợp trời, chỉ sau nháy mắt đã thiêu đốt thân hình của hảo hữu
thành tro bụi.

Trên trời dưới đất, Thương Minh y chỉ có duy nhất một người bằng hữu

là Mặc Bạch, nhưng khi ấy, điều duy nhất mà y có thể là chỉ là sử ra thần
lực nửa đời, bảo vệ linh hồn đang tan biến của Mặc Bạch, đưa vào trong
chiếc hồ lô ngọc phỉ thúy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.