ANH HÙNG CA - Trang 461

nghe, loáng thoáng có thể nhận ra được mấy lời mà nó đang nói:

“Giết… Giết ta đi…”

Con Giác Đoan đang kêu gào thảm thiết không ngờ lại một lòng muốn

tìm đến cái chết. Lục Linh bất giác sững người, trong lòng dâng lên cảm
xúc vô cùng phức tạp: Cô ta từ nhỏ đã được sư môn dạy dỗ, căm hận yêu
ma quỷ quái tột cùng, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến cô ta bất giác
sinh lòng nghi hoặc. Cho dù yêu ma đáng chết thì cũng chỉ cần giết chúng
đi là được, còn giam cầm để lấy dịch mật thế này rõ là tàn nhẫn tột cùng,
trái với đạo nghĩa.

Đúng vào lúc Lục Linh thầm sinh lòng bất nhẫn, những con yêu linh

khác nhìn thấy thảm trạng của Giác Đoan đều lớn tiếng rên xiết, hết sức thê
lương. Điều này khiến đám đệ tử của Xích Vân lâu buồn bực, một kẻ đang
cầm roi da lập tức giơ cao cánh tay, quất mạnh vào sống lưng một con Cửu
Vĩ Hồ. Trên cây roi da ấy có đầy ngạnh sắc, lập tức xé toạc da lông của
Cửu Vĩ Hồ.

“Ồn ào cái gì? Tất cả câm miệng hết cho ta, cẩn thận kẻo ta cắt lưỡi các

ngươi đó!”

Gã đệ tử đó lớn tiếng uy hiếp một cách trắng trợn, khiến cho các yêu linh

đã tu hành cả trăm năm kia sợ hãi im lặng, chẳng dám kêu rên gì thêm. Lục
Linh tỉ mỉ quan sát, phát hiện trên mỗi thanh sắt đều có dán bùa phong ấn,
chắc hẳn người của Xích Vân lâu đã dùng cách này để giam cầm các yêu
linh.

Không lâu sau, dịch mật chảy hết, gã đệ tử kia vội vàng dùng nút gỗ đậy

chiếc bình sứ lại, bỏ nó vào trong một chiếc rương gỗ nhỏ. Sau đó, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.