ANH HÙNG CA - Trang 479

“Đánh ả đàn bà!”

Lời của hắn còn chưa dứt, chỉ nghe mấy tiếng “xoẹt xoẹt” vang lên, thì

ra ngọn roi da kia đã xé gió đánh về phía Lục Linh rồi. Tất Phi vội vàng
xoay người né tránh, dùng thân thể mình đỡ đòn tấn công này thay cho Lục
Linh. Nhưng ngay sau đó, rất nhiều ngọn lửa dữ dội đã tràn đến. Đám đệ tử
quây thành một vòng, liên tục ném Sí Hỏa phù về phía Lục Linh. Tất Phi
múa may tay áo, giúp cô ta chặn lại mấy tấm bùa, đồng thời rút từ bên hông
ra Đan Chu thiết bút, lật tay vung mạnh. Cây bút đó giống như có linh tính,
xoay tròn một vòng, tấn công đám đệ tử xung quanh, ép chúng phải lùi lại
mấy bước.

Có điều, Tất Phi tuy pháp thuật cao cường nhưng lúc này còn phải để

mắt tới Lục Linh đã mất hết khí lực, bản lĩnh cũng theo đó suy giảm đi
nhiều. Đúng vào lúc y dùng bút sắt trợ công, tìm được cơ hội để thở lấy
hơi, chỉ nghe tên Triệu Minh kia hô lớn: “Sí Hỏa phù đánh vào ả đàn bà!
Dùng đao chém cái chân thọt của hắn!”

Cùng lúc đó, chiếc roi da xé gió bay tới, đột ngột quấn lấy chân phải của

Tất Phi, những chiếc ngạnh sắc lập tức găm vào da thịt. Ngay sau đó, Triệu
Minh dùng sức giật tay về, Tất Phi liền bị hắn lôi đi một bước, những chiếc
ngạnh lại càng găm sâu vào thịt, máu lập tức tuôn ra xối xả, nhuộm đỏ cả
chiếc quần dài.

Nhìn thấy tình cảnh này, Lục Linh chỉ hận mình không còn chút sức lực

nào, trở thành gánh nặng. Cô ta dùng hết khí lực toàn thân, khó khăn lắm
mới nói được một câu: “Mặc… mặc kệ ta đi!”

Nhưng Tất Phi vẫn chẳng hề xao động. Y cắn chặt răng, lặng lẽ chịu

đựng cơn đau ở chân, đồng thời vung mạnh tay áo, một luồng Hàn Băng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.