ANH HÙNG CA - Trang 495

Sau đó, ba người quay sang giải cứu cho các yêu linh đang bị giam giữ

trong lồng sắt. Tất Phi tìm được chìa khóa trên người Triệu Minh, sau đó đi
mở từng chiếc lồng ra. Tiểu Trúc giơ hai ngón tay lên, không ngừng thi
triển Khí Dũ thuật, phủ ánh sáng màu vàng lên những tấm thân đầy rẫy vết
thương của các yêu linh, giúp chúng chữa lành thương tích. Thư sinh Tiểu
Bạch cũng là một kỳ nhân, chẳng biết lấy từ đâu ra một bình linh dược,
thơm tho vô cùng, ngửi vào là tinh thần sảng khoái, uống vào thì giúp hồi
phục sinh lực. Tất Phi hỏi y đó là thuốc gì, y chỉ mỉm cười không nói, lặng
lẽ đem cho các yêu linh uống.

Các loài yêu linh dị thú như Quỳ Ngưu, Hải Trãi, Đương Khang, Diệt

Mông vốn bị hành hạ thê thảm vô cùng, nhưng nhờ sự cứu chữa của ba
người đã dần dần khôi phục sức sống. Duy có con Giác Đoan kia là bị hành
hạ nhiều nhất, ngũ tạng suy kiệt, xem chừng không thể cầm cự được nữa.

Tiểu Trúc không muốn bỏ cuộc giữa chừng, dùng hết linh lực toàn thân,

liên tục thi triển Khí Dũ thuật, ánh sáng màu vàng phủ xuống bao bọc thân
thể Giác Đoan, nhưng tiếc rằng chẳng thể nào khiến vết thương của nó lành
lại. Thư sinh Tiểu Bạch vạch miệng Giác Đoan ra, đổ linh dược vào, song
vẫn chẳng hề có tác dụng. Vị thư sinh trẻ tuổi vẫn luôn tươi cười ấy rốt
cuộc cũng đã thu lại nụ cười, mím chặt môi vẻ kìm nén, quay sang nhìn
Tiểu Trúc và Tất Phi, chậm rãi lắc đầu.

Tất Phi lòng sáng như gương, biết rằng Giác Đoan bây giờ đã như ngọn

đèn cạn dầu. Y không đành lòng nhìn những vết thương đáng sợ trên người
nó nữa, chỉ chậm rãi vuốt ve cái sừng duy nhất của con linh thú, lẩm bẩm
nói: “Xin lỗi…”

“Tất đại ca, huynh đừng tự trách làm gì.” Tiểu Trúc ôn tồn khuyên nhủ.

“Những hành vi bỉ ổi này huynh có biết đến đâu, vả lại bây giờ huynh cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.