ANH HÙNG CA - Trang 644

mãi về việc vô tình thả Ứng Long ra ngoài, tạo thành mối tai họa lớn, còn
làm hại đến cha mẹ bị giam giữ trong Thất Ấn Tinh trụ. Điều vẫn luôn lởn
vởn trong đầu Tất đại ca, không thể xua tan đi được, chính là khoảnh khắc
huynh ấy đối đầu với sư phụ. Còn Lục tỷ tỷ thì hiển nhiên lo nhất là việc
không thể phân biệt được yêu quái tốt với yêu quái xấu, từ đó không biết là
nên giúp hay nên giết...”

Tiểu Trúc dừng lại một chút, rồi ngước mắt lên nhìn Huyền Kỳ chân

nhân lúc này trông chẳng khác nào một bức tượng được tạc thành từ băng
tuyết, bước tới, áy náy, nói với đối phương: “Tiền bối, đa tạ sự thử thách
vừa rồi của ngài, nhờ đó mà bọn vãn bối tâm niệm được rõ ràng, tâm trí
thêm kiên định. Vãn bối đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, dù có thế nào cũng phải
cứu sư phụ về, sau đó phong ấn Ứng Long. Xin tiền bối hãy cho mượn Tử
Tiêu kiếm!”

Huyền Kỳ chân nhân hờ hững không nói gì, chỉ lẳng lặng lau thanh

trường kiếm trong tay, không hề trả lời. Đột nhiên, ông ta phất tay áo một
cái, tráp kiếm sau lưng mở ra, bao Tử Tiêu kiếm bay thẳng lên hư không,
sau đó lao vọt xuống, tựa như có linh tính, tự động chụp vào lưỡi kiếm sắc
bén tỏa hàn quang của Tử Tiêu kiếm.

Chỉ thấy Huyền Kỳ chân nhân lật tay phải một cái, Tử Tiêu kiếm liền để

lại một đạo tàn ảnh màu tím giữa hư không, sau đó bay tới trước mặt Tiểu
Trúc và dừng lại. Tiểu Trúc đưa hai tay ra, ngửa lòng bàn tay lên trên, Tử
Tiêu kiếm liền nhẹ nhàng hạ xuống tay nàng.

“Dựa theo ước định, các vị đã chiến thắng tâm ma, nay ta xin tạm trao

Tử Tiêu kiếm này cho các vị bảo quản.”

Huyền Kỳ chân nhân giọng lạnh tựa băng, hờ hững cất tiếng. Sau đó,

ông ta giơ hai ngón tay lên, lẳng lặng bắt quyết, giữa không trung lại một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.