ANH HÙNG CA - Trang 645

lần nữa bừng lên những đốm sáng màu xanh, dần dần kết thành một
pháptrận. Tiểu Trúc vừa nhìn đã nhận ra ngay, pháp trận này có công hiệu
gần giống với thuật Lãm Phong Thần Hành mà sư phụ Mặc Bạch của mình
vẫn hay sử dụng.

“Băng Phách hàn đàm nằm ở một nơi bí mật trong núi thiêng, người

thường khó mà tìm đến.Việc không thể chậm trễ, ta sẽ đưa các vị đi luôn.”

Nghe được lời này của Huyền Kỳ chân nhân, Tiểu Trúc ôm Tử Tiêu

kiếm vào lòng, rồi khom người hành lễ với đối phương, nói: “Đa tạ tiền
bối.”

Huyền Kỳ chân nhân không trả lời, chỉ khẽ xua tay một cái, tỏ ý bảo mọi

người hãy rời đi. Bốn người lần lượt bước vào trong pháp trận, thân hình
hóa thành những luồng ánh sáng, sau nháy mắt đã ở xa ngoài ngàn dặm.
Trên vùng tuyết trắng mênh mang, lúc này chỉ còn lại Huyền Kỳ chân nhân.
Ông ta chắp tay đứng đó, chăm chú nhìn chính điện của Thiên Huyền môn,
chợt thở dài buồn bã, chậm rãi nói: “Ta từng lập lời thề, tuyệt đối không rời
Tử Tiêu kiếm một ly. Lão bằng hữu, ta nuốt lời rồi.”

* * *

Chính như lời Huyền Kỳ chân nhân nói, Băng Phách hàn đàm nằm ở một

nơi bí mật trong núi thiêng, trời sinh dị tượng. Nó tuy không nằm nơi
phương Bắc rét lạnh, cũng không ở trên đỉnh núi tuyết cao vút, mà là ở
trong khe núi sâu, vậy nhưng quanh năm vẫn phủ dày băng tuyết, cho dù là
giữa ngày hè nóng nực cũng chẳng hề thay đổi.

Ánh sáng tan đi, bốn bóng người xuất hiện. Đưa mắt nhìn đi, chỉ thấy núi

non nơi này ngợp trong màu trắng, cây cối chẳng có lấy một phiến lá xanh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.