ANH HÙNG CA - Trang 650

Giữa khung cảnh ấy, một thân hình cao gầy lừng lững đứng dậy. Những

mảnh băng vụn bám trên tóc y, vai y lấp lánh phát sáng, chiếu lên khóe môi
hơi nhếch lên của y, cũng chiếu lên cả đôi hàng mi nhẹ nhàng chớp động.
Chỉ thấy y từ từ mở mắt, cặp mắt đen láy sáng như sao, thấp thoáng nét
cười, vô cùng rạng rỡ.

Tiểu Trúc mở to đôi mắt, sững sờ nhìn bóng hình quen thuộc trước mặt,

ngẩn ngơ đến nỗi chẳng nói được thành lời. Mãi một hồi lâu sau, nàng mới
đưa chân lên, bước từng bước về phía bờ đầm, rơm rớm nước mắt, nói: “Sư
phụ... thật sự là người rồi...”

Nàng vừa định bước chân lên mặt đầm thì đã bị một người chụp lấy gáy

áo kéo lại. Chỉ thấy Thương Minh sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói: “Ồn ào
cái gì? Với tấm thân yếu ớt của y bây giờ, bị ngươi nhào tới ôm một cái, ắt
sẽ phải nằm trở lại trong đầm ngay.Ta không có sức để cứu y thêm lần nữa
đâu.”

“Ha ha, ta nói này bằng hữu.” Một giọng nói mang theo nét cười vang

lên, quanh quẩn mãi trong hầm băng. Chỉ thấy Mặc Bạch hơi nhếch khóe
môi, chậm rãi nói: “Thì ra đường đường là hóa thân mà thần tướng tạo
thành cũng chỉ có vậy, thực yếu ớt quá chừng.”

Thương Minh chẳng biết lôi từ đâu ra một nậm rượu khác, ngẩng đầu lên

uống một ngụm lớn, rồi mới lạnh lùng nói: “Hừ, chẳng qua mới chỉ nói nha
đầu này có một câu thôi, thế mà ngươi đã ra mặt che chở rồi. Tiểu Hắc
Bạch, ta thấy ngươi cưng chiều nó quá rồi đấy.”

“Cưng chiều thì đã sao? Ta đây cưng chiều một cách quang minh chính

đại.”Mặc Bạch lại càng tươi cười rạng rỡ. “Đâu có giống như người nào đó
miệng cứng lòng mềm, luôn miệng nói là sẽ “không nhúng tay vào”, vậy
mà lại ngấm ngầm ra tay, bảo vệ bạn cũ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.