ANH HÙNG CA - Trang 654

“Lão Tùng ơi lão Tùng, hôm nay từ biệt, ngày sau có lẽ sẽ không bao giờ

gặp lại nữa.Mong ngươi sớm ngày tu hành đắc đạo, ngàn năm không đổ.”

Gió bấc rít gào, lướt qua cành tùng, đống tuyết bám trên đó liền rơi

xuống, cành tùng thì bật lên trên, cứ như thể gốc tùng cổ thụ đang chào
người thanh niên kia vậy. Cành tùng rung rinh, tuyết rơi xuống lả tả, bámcả
lên mái tóc đen nhánh của người thanh niên, song y cũng chẳng phủi đi, chỉ
tươi cười vỗ nhẹ vào thân cây, giống như đang nói lời từ biệt, sau đó lại tiếp
tục bước đi trên tuyết.

Người này chính là Mặc Bạch tiên quân. Y sớm đã tu luyện thành tấm

thân địa tiên từ lâu, lại được hảo hữu là thần tướng Thương Minh chỉ bảo,
còn có thần khí Vân Sinh kính trợ giúp, cho nên tu vi tăng nhanh vô cùng.
Ngày mai chính là ngày mà y phi thăng thành tiên, Thương Minh còn từng
ước hẹn với y: Cửa Nam Thiên gặp mặt, đón hảo hữu phi thăng.

Cho nên, đêm nay, Mặc Bạch thong dong dạo bước, thu hết cảnh vật trên

núi Đoạn Vân vào nơi đáy mắt, đồng thời cũng nói lời từ biệt với chốn cố
hương mà mình đã sinh sống mấy trăm năm này.

Sau đêm nay, y sẽ thoát ly khỏi cõi trần thế, không còn vướng bận

chuyện gì ở thế tục, được liệt vào hàng ngũ thần tiên, có thể chuyên tâm tu
luyện.

Nghĩ tới đây, nét cười bên khóe môi Mặc Bạch lại càng thêm nồng đậm,

cặp mắt ôn hòa như ngọc phản chiếu ánh trăng, tất cả những cành cây, ngọn
cỏ trên núi Đoạn Vân cùng với tuyết bay đầy trời đều được thu vào trong
mắt, ghi khắc trong lòng. Y thong dong cất bước, đi vào trong một khu
rừng trúc ở dưới chân núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.