ANH HÙNG CHÍ - Trang 1003

Liễu Ngang Thiên nói:

- Tiên đế có ý một lần diệt quốc dẹp yên Dã Tiên. Chúng tướng cân nhắc
thế cục, đều đoán lần này thân chinh tất thắng. Dù không thể tiêu diệt hoàn
toàn loạn Dã Tiên thì cũng khiến chúng đại thương nguyên khí, những năm
tới không thể gây sóng gió. Khi đó tình hai nước cao thấp ra sao, đến ngay
cả tiểu nhi lên ba cũng biết. Dã Tiên biết đại thế đã mất, liền tổng lực động
binh cả nước được hai mươi vạn đại quân, chuẩn bị oanh oanh liệt liệt quyết
chiến một hồi.

- Hai quân giao chiến. Quân ta thế như chẻ tre, liên tiếp đánh thắng vài trận
lớn. Đại quân một đường đánh thẳng đến cách đô thành của Dã Tiên ngoài
mười dặm. Dã Tiên mắt thấy sắp mất nước, chỉ đành mạo hiểm rời thành dã
chiến, muốn liều mạng cùng Tiên đế. Có điều song phương mạnh yếu thật
sự cách xa. Dã Tiên dù dũng mãnh thiện chiến nhưng người ít lực mỏng,
sao ngăn cản thế công của sáu mươi vạn đại quân? Kịch chiến ba ngày ba
đêm, cuối cùng Dã Tiên không địch lại, đội thân vệ lại bị đại quân chúng ta
đánh cho tan tác. Mắt thấy tánh mạng nguy cấp, Khả Hãn Dã Tiên bỏ thành,
mang theo hai vạn tàn quân chạy trốn.

Tần Lư hai người vỗ tay khen hay, bộ dạng vô cùng thống khoái.

Liễu Ngang Thiên lại nói:

- Khi đó đại tướng tiên phong thấy Khả Hãn Dã Tiên rút chạy thì mừng rỡ,
lập tức mang binh tốt đuổi giết, chỉ cần bắt được Khả Hãn Dã Tiên thì chính
là đại công ghi vào sử son. Ai ngờ liền vào lúc khẩn yếu quan đầu này thì
lại mọc ra một tên tiểu nhân hỗn trướng ngang ngược, gây ra sóng gió ở
trong quân ta.

Tần Trọng Hải cười khảy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.