ANH HÙNG CHÍ - Trang 1316

- Tiên cô đừng như thế, hai người các ngươi không có thâm cừu đại hận gì.
Cần gì phải phân sinh tử chứ?

Hồ Mị Nhi mắng:

- Đồ ngu!

Thị đi tới sát An Đạo Kinh, thấp giọng nói:

- Họ An kia, ngươi không thấy ánh mắt họ Hác thế nào sao? Đó là xem
thường ngươi! Hách giáo đầu tinh minh như thế, võ công lại cao hơn ngươi.
Hiện giờ hắn đã sinh ý định trở mặt, ngày sau ngươi còn dung nổi hắn sao?
Ta khuyên ngươi một câu, giết hắn đi!

Thị thấy cưỡng bức không thành liền chuyển sang mềm mỏng, muốn An
Đạo Kinh trở mặt với Hách Chấn Tương.

Chỉ thấy sắc mặt An Đạo Kinh trắng đỏ không ngừng, hiển nhiên lời của
Hồ Mị Nhi đã đánh trúng tâm sự của hắn. Mọi người thấy hai người thấp
giọng nói chuyện, bộ dáng không tầm thường thì lưu tâm.

Hồ Mị Nhi lại hạ giọng:

- An Thống lĩnh. Có hắn thì không có ta, có ta thì không có hắn. Hách Chấn
Tương vốn không xem ngươi ra gì, cần gì phải liều mạng che chở cho hắn?
Ngày sau hắn sẽ cảm kích ngươi sao? Sảng khoái làm nhanh một chút. Nếu
không, hắc hắc, mọi người không ngại chờ xem đi.

An Đạo Kinh biết nếu Hồ Mị Nhi buông lời ly gián với Giang Sung thì
ngày sau bản thân khó mà yên thân. Hắn cúi đầu thở dài, nhìn lại Hách
Chấn Tương thì thấy đối phương vẫn đứng thẳng đương trường với vẻ mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.