ANH HÙNG CHÍ - Trang 1338

Đáng để cho ngươi trung thành một đời sao?

Hách Chấn Tương quay đầu, chỉ thấy sắc mặt An Đạo Kinh lộ vẻ sầu thảm
nhưng chân mày không ngừng máy động, hiển nhiên đang tính kế âm hiểm.
Bách Hoa tiên tử vẫn một bộ nghênh ngang, khóe miệng nhếch lên lộ nụ
cười cao ngạo.

Hách Chấn Tương nghĩ thầm:

- Ta tự hỏi không có lỗi với triều đình, đối đãi huynh đệ tuy cứng rắn một
chút nhưng không bạc. Những người này lại nhẫn tâm, trăm phương ngàn
kế hại ta. Ngay cả người nhà của ta cũng không buông tha, ta. . . Ta trung
nghĩa với Hoàng Thượng để có kết cục này sao?

Nghĩ đến điều này, hắn nhịn không được há mồm kêu to, máu tươi lại bắn
ra.

Lục gia đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào ngực hắn. Một luồng nội lực ấm áp tinh
thuần truyền vào cơ thể, Hách Chấn Tương mới ngừng ho ra máu.

Lục gia nói :

- Đi thôi! Lên núi thôi! Từ nay về sau, trong thiên hạ không còn ai làm khó
được ngươi!

Hách Chấn Tương đau xót trong lòng, nhớ tới cả đời cố gắng đền nợ nước,
lắc đầu nói:

- Đừng nói nữa. Hách mỗ dù chết cũng không làm nhục tổ tông!

Giải Thao đi tới khuyên nhủ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.