ANH HÙNG CHÍ - Trang 158

hảo thủ rất mạnh của phân cục tám tỉnh, cộng lại được mười tám người.
Những hảo thủ này bình thường không ra khỏi cửa, nhưng vừa rời liền phải
lót tay ba nghìn lượng bạc. Ngươi xem xem, năm vạn bốn ngàn lượng bạc
trắng được chuyển ra ngoài, chúng ta làm như vậy, lần bảo tiêu này xem ra
đã lỗ rồi.

Ngũ Định Viễn trầm ngâm nói:

- Mười tám người? Chẳng lẽ là những người chết ở ngoại ô kia?

Tề Bá Xuyên vốn khoe khoang mười tám người võ công kia rất cao nhưng
nghe Ngũ Định Viễn vạch trần, lập tức xấu hổ gật đầu.

Chỉ nghe hắn nói tiếp:

- Ngày ấy mười tám danh thủ tề tụ, ta thấy binh cường mã tráng rất là đắc ý,
dự liệu dù là võ lâm cao thủ đến cướp tiêu cũng không có gì phải sợ. Gia
phụ thấy ta đầy tự tin, liền gọi ta vào thư phòng, thấp giọng phân phó: ‘Ta
bài bố mười tám danh hảo thủ này kỳ thật không phải để ngạnh kháng với
địch. Chiếu theo ý của ta thì bọn họ chỉ dùng để dụ địch, ta có mưu kế
khác’. Ta lấy làm kinh hãi: ‘Lại có chuyện vậy sao! Mười tám người vẫn
mang đồ giả như trước? Phụ thân, thời hạn ước định cùng người ta đã sắp
tới, chúng ta phải làm sao để đưa vật đến kinh thành?’. Gia phụ nói: ‘Tặc tử
võ công thật sự rất cao, đoán rằng mười tám hảo thủ không chắc đối phó
được. Ta cũng không trông cậy vào bọn họ có khả năng đánh bại cường
đạo, chỉ cần bọn họ có thể dẫn tặc tử ra khỏi Lương Châu, đến lúc đó ta sẽ
đích thân mang theo đồ vật, một mình vòng qua Thiểm Tây lên kinh’.

Ngũ Định Viễn vỗ đùi, lớn tiếng khen:

- Tề Tổng tiêu đầu quả nhiên lợi hại, chiêu này rất cao minh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.