ANH HÙNG CHÍ - Trang 1685

- Nếu ngươi chết, ai sẽ bảo hộ bổn cung? Ngươi muốn ta cô độc một người
để tặc tử làm nhục sao?

Lư Vân kinh hãi, lạy trên mặt đất nói:

- Thần không dám!

Công chúa đưa tay qua, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng hắn, ôn nhu nói:

- Một khi đã như vậy, ngươi đừng cựa mình nữa.

Lư Vân thấy công chúa một lòng chữa thương cho mình, không tiện cự
tuyệt liền cúi đầu nhỏ giọng nói:

- Thần đa tạ công chúa.

Công chúa tìm được vị trí mũi tên cắm sâu vào thịt, lúc này dùng sức nhổ
ra. Lư Vân cắn răng bất động nhưng toàn thân run rẩy, mồ hôi chảy ròng
ròng trên trán. Công chúa lại từ trong lòng lấy ra một cái khăn, nhè nhẹ lau
mồ hôi cho hắn.

Khăn lau thơm ngát, lúc trước trong tâm của Ngân Xuyên đầy mâu thuẫn,
sợ vi phạm lễ giáo nên không lấy ra. Lúc này nàng không chút nghĩ ngợi,
thuận tay lau mồ hôi Lư Vân. Sự biến chuyển này, ngay cả bản thân nàng
cũng không chú ý tới.

Lư Vân biết rõ việc này không ổn, sợ hãi nói:

- Ân sâu của công chúa, thần Lư Vân muôn chết cũng khó báo đáp.

Công chúa mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.