ANH HÙNG CHÍ - Trang 1688

- Ừm, ngươi mới học một tháng đã nói lưu loát như vậy, thực không đơn
giản.

Trong lời nói đầy sự khâm phục. Lư Vân nghe mấy câu trên của nàng cũng
dùng tiếng Hồi, còn thông thuận rõ ràng hơn hắn thì lấy làm lạ hỏi:

- Thì ra công chúa điện hạ nói tiếng Hồi rất tốt.

Công chúa thấy Lư Vân đầy mặt kinh ngạc, gật đầu cười nói:

- Lúc trước ta chưa rời kinh, sớm đã học qua loại ngôn ngữ này. Có điều ta
không thông minh như Lư tham mưu, một tháng liền có thể thuộc lòng. Ta
học đến nay đã nửa năm.

Lư Vân gật đầu,:

- Là Hoàng thượng yêu cầu công chúa học sao?

Công chúa thản nhiên nói:

- Đúng thế, sau này ta sống ở Hãn Quốc, chẳng lẽ không học ngôn ngữ của
người?

Lư Vân nghe lời này ẩn chứa tâm sự, nhớ tới việc nàng bị gả đi để cầu hòa
với phiên bang, trong lòng chợt dâng lên sự đồng cảm.

Công chúa thấy Lư Vân nhìn mình với vẻ thương hại, liền lắc đầu cười nói:

- Sau khi xuống núi, ngươi đừng nói với ai là ta biết tiếng Hồi, để khi ta ở
trong hoàng cung Hãn Quốc, giả cách không nghe hiểu những cung nữ cùng
đại thần kia nói chuyện, những người này không đề phòng thì có thể lộ ra
không ít chuyện hay, nghĩ đến thật là thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.