ANH HÙNG CHÍ - Trang 1709

Đúng lúc này, chợt nghe xa xa truyền đến tiếng bước chân rất khẽ, Lư Vân
chấn động, thấp giọng nói:

- Có người đến! Chắc chắn địch nhân đã lên núi!

Xem ra đám phiên tăng chưa từ bỏ ý định, đã phái người lên núi lùng bắt.
Công chúa nhớ tới đám phiên tăng hung ác kia thì biến sắc.

Lư Vân đưa chân dập tắt đống lửa, cầm đao rời động rồi lặng lẽ đi tới vách
đá. Chỉ thấy một người thò đầu ra nhìn xung quanh đỉnh núi, phía sau còn
có năm sáu người đang bò lên. Những người này mặc y phục thị vệ, đều là
thủ hạ bên người Tứ vương tử.

Lư Vân nấp ở vách đá, mắt thấy người nọ đi tới thì đá mạnh một cước,
xương sườn nơi ngực đối phương kêu rắc một tiếng đã gãy tại trận. Thân
mình bay ra xa, chưa kịp kêu một tiếng đã bỏ mạng.

Chợt nghe một gã thị vệ khác thấp giọng nói:

- Khắc Lạp Nhi, ngươi ở đâu vậy?

Lư Vân núp ở sau tảng đá lớn, thấy người này hết nhìn đông tới ngó tây
mới dám đi đến, hắn lập tức phi thân nhảy ra, một đao chém tới cắt đứt yết
hầu đối phương. Hai tay người nọ liên tục vung loạn nhưng thốt không nên
lời, giãy dụa một trận rồi ngã xuống đất bất động. Lư Vân kéo xác hắn qua,
nhẹ nhàng thả xuống vách núi.

Mấy người còn lại không thấy đồng bọn, đều thấp giọng kêu gọi. Chỉ là Lư
Vân phục ở nơi bí mật gần đó, nháy mắt lại giết thêm hai người, theo
phương pháp cũ đem xác bọn họ thả xuống vách núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.