ANH HÙNG CHÍ - Trang 268

Chúng nhân Côn Luân tìm khắp nơi mà không thấy Ngũ Định Viễn thì lớn
tiếng la hét, đoạn nháo nhắc nhìn lên bầu trời tối đen. Xa xa truyền đến Lý
Thiết Sam gầm thét, lại nghe một người nói:

- Đem nhóm người này áp tải trên núi như kế hoạch!

Nghe không rõ là âm thanh của ai, Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Đại danh của Linh Âm đại sư rất lớn, Côn Luân Sơn không dám tùy ý
thương tổn. Hy vọng đại sư cùng Lý trang chủ có thể bình an vô sự.

Hắn tự biết đang ở hiểm địa, không dám vọng động, đơn giản ở trong động
ngủ một hồi.

Khi tỉnh thì bốn phía tối đen, đã là ban đêm. Chỉ nghe nước chảy cuồn
cuộn, hắn thấy bàn tay ngâm nước sông đã bị tróc da, lại thêm trong bụng
đói khát. Nghe chung quanh không tiếng động, tựa hồ Côn Luân Sơn đã đi
xa liền muốn nghĩ cách lên bờ.

Đang muốn ra khỏi động, chợt nghe một người nói:

- Không biết tiểu tử này bị lũ cuốn tới nơi nào! Chưởng môn sư bá còn
muốn chúng ta đợi ở chỗ này, thật sự là khó hiểu!

Thanh âm kia trên đỉnh sông, Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Nguy hiểm thật! Nếu ra sớm một lát đã bị phát giác.

Lại nghe một người nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.