ANH HÙNG CHÍ - Trang 3233

Chỉ nghe phập một tiếng, thân đao đã chém trúng một vật mềm nhũn, Tần
Trọng Hải lấy làm lạ mắng thầm: "Quái! Rõ ràng ta đây chém trúng xương
chân của hắn, sao lại vào chỗ mềm như vậy?"

Y giơ đao phát ra tia lửa. Ánh lửa vừa nổi, chỉ thấy một con chuột lớn bị
băm nát vụn. Tần Trọng Hải cười thầm: “Thì ra là mèo bắt chuột, ta còn
tưởng rằng có trộm!”

Đang cười lại nhớ tới xích sắt cửa mật thất lệch vị trí, chợt có cảm giác
không ổn: "Không đúng! Nơi này không có đồ ăn, sao lại có chuột béo chui
vào? Gian tặc khá lắm, định trốn sao!”

Đang muốn cảnh giới, sau lưng truyền đến một luồng sát khí nồng nặc, Tần
Trọng Hải giật mình, lưng đổ mồ hôi lạnh.

Tai nghe tiếng bước chân rất nhỏ, một bước, hai bước, ba bước... Tần Trọng
Hải thấy tánh mạng của mình trong lúc sớm tối, không thể kéo dài nữa liền
lăn về phía trước một vòng, tiếp theo cương đao chém ngược trở lại sau.
"Hỏa Tham Nhất Đao" mạnh mẽ phát ra, liền muốn bức người nọ lộ diện.

Liền vào lúc này, binh khí của địch nhân đã xuyên qua lưới đao. Chỉ nghe
một tiếng xoạt nhỏ, đầu vai Tần Trọng Hải đã bị thương.

Chiêu vừa rồi của Tần Trọng Hải công thủ đều đủ, vậy mà đã bị thương, đủ
thấy võ công của địch nhân cực cao. Máu chảy như trút, y hổ rống một
tiếng, vận công lực Hỏa Tham Đao tầng thứ tám. Một chiêu "Long Hỏa Phệ
Thiên ", hai tay nắm chuôi đao, điên cuồng hét lên lao về phía trước. Đao
phong như mưa, tựa như một quả cầu lửa cuốn tới. Thoáng chốc bóng
người đối diện chợt lóe, địch nhân bay lên tận trời, không ngờ đã né tránh
được tuyệt chiêu này. Tần Trọng Hải thu đao không kịp, hỏa quang lóe lên,
liên tiếp chém đổ mấy giá sách, vô số bản tấu chương bắn lên giữa không
trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.