ANH HÙNG CHÍ - Trang 33

- Mậu thần tuế chung, long hoàng động thế? Đây là ý gì, thuộc hạ không rõ!

Nước mắt tướng lãnh nọ vẫn rơi, lắc đầu nói:

- Hiện tại ngươi không nên hỏi nhiều như vậy. Nhớ kỹ, ngày sau nếu ta chết
trận tiền tuyến hoặc bị người mưu hại, ngươi phải thay ta đoạt lại miếng Da
dê, giải bí ẩn của bốn câu này, nếu không ta chết cũng không nhắm mắt.

Hắn dùng chân đá một cái, xóa sạch chữ viết dưới đất đi. Lại nhìn về dãy
Thiên Sơn nơi xa, môi như đang mấp máy gì đó. Gió cát thổi tới, khiến
quần áo trên người hắn phất phới bay.

Một lúc lâu sau, tướng lãnh nọ ngừng khóc, chậm rãi thu lại trường kiếm,
lớn tiếng nói:

- Người đâu! Lập tức nhổ trại, đại quân tiến về Ngọc môn quan!

Xa xa người la ngựa hí. Quân doanh nối tiếp rút đi, ba vạn tướng sĩ nén đau
trong lòng, trầm mặc thu dọn hành trang. Tất cả đều biết đây là trận đánh
cuối cùng trong đời họ. Chỉ cần về đến Ngọc môn quan, đám dũng sĩ bọn
họ không phải được quốc gia vinh danh như xưa, mà để cho người đời
khinh miệt, vấy cho hai chữ hèn mọn: Phản tặc!

Quyển thứ nhất: Bão táp Tây Lương

Năm Cảnh Thái thứ ba mươi, mùng một tháng bảy, tại đại mạc hoang vu
ngoại thành Tây Lương có một chiếc xe lừa cô độc chậm rãi chuyển bánh,
gió cát mãnh liệt thổi tới khiến thân xe chồng chềnh giống như bị nhấc lên
rồi run rẩy nện xuống.

- Mẫu thân, con khát quá...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.