ANH HÙNG CHÍ - Trang 519

- Lão đầu tử, ăn đồ mà không trả tiền, thực đáng đánh con mẹ nó!

Lư Vân cả kinh nhìn ra. Chỉ thấy một lão khất cái rúc vào góc tường, đang
bị năm ba tên tiểu nhị cường tráng vây quanh dồn đánh. Lư Vân thấy bộ
dáng bi thảm của lão cái thì nhớ tới tình cảnh bản thân, nhất thời kích động
trong lòng. Hắn đi tới quát:

- Các ngươi làm gì! Sao lại đánh một lão nhân như vậy!

Một gã tiểu nhị nói:

- Lão này ăn đồ rồi bỏ chạy, thật sự rất khốn nạn, nếu không đánh lão thì
chúng ta nhịn sao nổi cơn tức này!

Lư Vân điềm nhiên nói:

- Người này niên kỷ đã bao nhiêu rồi, sao có thể chịu được các ngươi loạn
đả? Dù lão ăn vụng của các ngươi, tội cũng không đáng chết!

Tiểu nhị nọ quát:

- Ngươi lảm nhảm cái gì!

Tiếp theo đẩy người Lư Vân một cái, Lư Vân hừ một tiếng tránh đi. Một gã
tiểu nhị khác bước ra ngăn cản hắn, cười nói:

- Tiểu tử nhà ngươi mồm mép lợi hại, rất hiệp nghĩa, chi bằng để chúng ta
đánh ngươi là được. Chờ chúng ta hết giận sẽ bỏ qua cho lão đầu này.

Đám người oang oang cười nói:

- Biện pháp này hay đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.