ANH HÙNG CHÍ - Trang 740

Đi được vài dặm thì thấy có rất nhiều quan sai trông giữ các con đường
trọng yếu, kiểm tra người qua người lại. Ngũ Định Viễn xuất thân là bộ
khoái, minh bạch đạo lý quan trường. Hắn biết Giang Sung và Đông xưởng
đã điều binh khiển tướng, không chỉ phái cao thủ giang hồ đuổi giết mà còn
sai sử cả quan phủ toàn lực truy nã bản thân. Hai người không dám đi
đường lớn, chỉ vòng qua đường mòn trên núi.

Thêm mấy ngày đường thì không còn bóng quan sai. Ngũ Định Viễn tính
toán một hồi thì biết đã tạm thoát hiểm cảnh. Ngày hôm đó tới một khu chợ
nhỏ, nghĩ rằng bọn người Đông xưởng Côn Luân Sơn sẽ không đuổi đến địa
phương hẻo lánh này. Hơn nữa mấy hôm nay hai người trên đường chỉ hái
quả dại mà ăn, mồm miệng sớm đã nhạt thếch. Lúc này kìm không được
liền đi vào chợ nọ.

Vào chợ nhỏ, hai người nhanh chóng tìm khách sạn ăn uống. Qua mấy ngày
chạy trốn, trang phục của hai người đã khá rách rưới, có điều ngoài còn
chút thương tổn thì võ công đã phục hồi như xưa. Ngũ Định Viễn vừa ăn
uống vừa dò xét người qua lại trên con đường thị trấn, xem có ai khả nghi
hay không. Về phần Lư Vân thì yên tâm ăn uống, một bộ lơ đãng không
thèm để ý.

Đang ăn uống, chợt thấy hai lão nhân một mập một gầy đứng trước cửa
điếm. Là một người rất to béo, thân hình tròn vo như một quả quất cực lớn,
trên tay cầm một đòn cân dài không biết có tác dụng gì. Người còn lại gầy
như một cây gậy trúc, lại có bộ mặt dài như ngựa, trên tay đang lắc lắc một
cái bàn tính lớn giống như chưởng quầy của khách điếm. Ngũ Định Viễn là
người từng trải, thấy bộ dạng hai người này quỷ dị thì liền lưu tâm.

Lão nhân gầy gò nọ đứng ở cửa điếm, kêu lớn:

- Sư ca, nơi này có bán đồ ăn, ta đói bụng quá! Chúng ta ăn một ít đồ được
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.