ANH HÙNG CHÍ - Trang 744

thấy hành vi của lão như thế, bất giác nhìn nhau cười cười. Đều biết hai lão
này già mà không nghiêm, hành vi ngây thơ mà tinh quái kiểu con trẻ.

Một lát sau lão nhân gầy gò trở về, vẻ mặt đau khổ nói:

- Làm gì có người Tử Vân Hiên, sư ca ngươi gạt ta.

Lão ngồi xuống muốn ăn, lại phát hiện mì trong tô đã bị người ăn vụng sạch
sẽ.

Lão nhân gầy gò giận dữ nói:

- Sư ca, sao ngươi ấu trĩ như thế? Ngươi muốn ăn thêm mì thì gọi một tô
nữa là được, làm gì phải ăn vụng của ta!

Lão nhân mập mạp hừ một tiếng, lắc đầu nói:

- Ngươi đừng vu oan cho người tốt, không phải ta ăn vụng mì. Vừa rồi khi
ngươi ra ngoài, ta thấy người của Tử Vân Hiên chạy đến đây ăn hết mì của
ngươi.

Xem ra lão mập này tâm tư nhạy bén. Xoay chuyển câu chuyện thật mau lẹ,
nói dối ăn khớp không có sơ hở.

Lão nhân gầy gò ngây người nửa ngày. Tiếp theo hai hàng lông mày
nhướng lên, giận dữ nói:

- Sư ca, chúng ta có tình nghĩa đồng môn. Có người ăn vụng mì của ta, sao
ngươi không ngăn cản hắn?

Lão nhân mập mạp giơ ngón trỏ lắc lắc trước mặt sư đệ, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.