ANH HÙNG CHÍ - Trang 785

- Ngũ huynh đừng nói những lời như vậy, chúng ta hãy mau trốn khỏi nơi
đây.

Lư Vân đang muốn nói thì thấy Ngũ Định Viễn điên cuồng rống lên, hai tay
vung loạn xạ lên quát:

- Trốn đi! Trốn đi! Ngươi mau chạy đi.

Quát xong hai tay muốn ném tấm da dê ra ngoài động nhưng đã không còn
khí lực. Hai mắt trợn tròn, thân thể co giật một hồi rồi bất động như người
chết.

Lư Vân chấn động, dò xét mạch đập của hắn thì thấy vô cùng yếu ớt. Nếu
còn ở chỗ này thì Ngũ Định Viễn chỉ còn đường chết. Lư Vân cắn răng đem
tấm da dê bỏ vào trong ngực, cởi đai lưng ra cột Ngũ Định Viễn vào trên
lưng, thầm nghĩ:

- Trong lúc này, chỉ có thể quay lại kinh thành.

Bất chấp mưa to tầm tã bên ngoài, hắn liền lao ra khỏi sơn động.

Lư Vân mang theo Ngũ Định Viễn, leo đến sườn núi thì chợt nghe có tiếng
người đang hò hét. Nhìn xuống dưới đáy cốc thì thấy đám quân lính đang
hô hào báo động. Bị phát giác thì Lư Vân hoảng hốt, thấy vách núi phía tây
dựng đứng, nghĩ là không có người canh gác nên liền trèo lên.

Từng giọt nước mưa lạnh như băng thấm vào trên người. Lư Vân sợ Ngũ
Định Viễn không chịu nổi rét lạnh, liền nắm lấy tay Ngũ Định Viễn truyền
nội lực vào. May là mạch của Ngũ Định Viễn còn đập, xem ra còn chống đỡ
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.