ANH HÙNG CHÍ - Trang 801

Kim Lăng Sương xem mảnh da dê nọ, ở trên có viết tứ thư ngũ kinh gì đó.
Da dê này đúng là da nhưng không phải giá trị liên thành gì, xem ra là bìa
của một quyển sách không đáng tiền.

Thoáng chốc sắc mặt Kim Lăng Sương trắng bệch, thế mới biết đã để người
cười cợt đùa giỡn một hồi.

Hóa ra tâm niệm Lư Vân vừa động, nhớ tới có mang một bản tứ thư tùy
thân, bìa sách màu trắng lại tương tự như tấm da dê, khi đó liền xé bìa ném
ra. Trong lúc vàng thau lẫn lộn, đám quan binh chỉ biết phụng mệnh truy
tìm một bản da dê có màu trắng, chứ nào ai đã từng tận mắt thấy qua? Quả
nhiên các hảo thủ đều bị lừa gạt.

Kim Lăng Sương cúi đầu nhìn mảnh vụn đầy đất thì sắc mặt khốn quẫn. An
Đạo Kinh hừ lạnh một tiếng khinh thường. Lại không hề để ý sư huynh đệ
bọn hắn mà tiếp tục điều động binh mã đi bắt người.

Lại nói Lư Vân ôm Ngũ Định Viễn chạy như điên, vào kinh thành thì trong
lòng không ngừng tính toán, thầm nghĩ:

"Lúc này ta phải trốn đi đâu? Số đông nhân mã đuổi bắt phía sau, thương
thế của Ngũ huynh lại rất nguy cấp, thật sự không thể chậm trễ. Ta phải làm
sao đây"

Đột nhiên nghĩ đến Cố Tự Nguyên:

"Xem ra Cố bá bá đã đến kinh nhậm chức, hay là ta. . . Ta mang theo Ngũ
huynh đến cầu kiến. . "

Hắn lại lắc đầu, biết con đường này nhất quyết không thể được:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.