ANH HÙNG CHÍ - Trang 802

"Cố bá bá đối đãi với ta tình thâm nghĩa trọng. Người mới nhậm chức
không lâu, ta há có thể liên lụy? Huống chi. . . Huống chi người là đại quan,
có thể vì kẻ phạm nhân thấp hèn như ta mà mạo hiểm sao?"

Nhất thời lại nhớ tới tiểu thư Cố gia, trong tâm càng thảm thiết. liền chạy
đông chạy tây không nghĩ ngợi. Dân chúng trong thành thấy hắn ôm một
người chạy trốn đều ghé mắt nhường đường. Qua một hồi Lư Vân dừng
bước quan sát bốn phía, không ngờ đã chạy trở lại Ngõ Vương phủ.

Lư Vân thầm kêu khổ. Tại đây tề tụ quan viên, có rất nhiều vệ sĩ. Vài ngày
trước, trải qua thiên tân vạn khổ mới thoát khỏi nơi này, nào biết lại ngẫu
nhiên trở về. Hắn ôm Ngũ Định Viễn trốn ở góc đường tạm nghỉ, trong tâm
hồ đồ không nghĩ ra chủ ý gì nữa. Qua một lúc đã thấy bóng người hành tẩu
trên các nóc nhà hai bên đường. Tiếp theo là tiếng vó ngựa đạp loạn, hiển
nhiên truy binh đã đuổi tới.

Lư Vân cảm thấy tâm lực cạn sạch, liền cột Ngũ Định Viễn vào trên lưng
rồi giơ chưởng bảo vệ toàn thân. Tình thế trước mắt chỉ còn một đường tử
chiến.

Hơn trăm tên cấm quân vây quanh khắp ngõ, không biết bao nhiêu hảo thủ
tụ tập.

Một gã quân sĩ trông thấy Lư Vân liền hét lớn:

- Tìm được rồi, bọn hắn ở chỗ này!

Tiếp theo rút đao vọt tới. Lư Vân một cước đá hắn ngã lăn ra đất, nhặt lấy
bội đao của đối phương rồi chém loạn một hồi, vừa đánh vừa chạy. Chỉ là
rất nhiều cao thủ đang rình chằm chằm, thật sự không biết phải chạy hướng
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.