ANH HÙNG CHÍ - Trang 804

Lư Vân thân mang nội thương. Phóng tầm mắt bốn phía. Trước có sói sau là
hổ, trong lòng tự đã biết không còn đường chạy. Hắn cởi dây hạ Ngũ Định
Viễn xuống. Thấy Ngũ Định Viễn vẫn đang hôn mê thì Lư Vân đau xót
trong tâm, lớn tiếng kêu:

- Ngũ huynh, Lư Vân hôm nay đồng sinh cộng tử cùng ngươi!

Chợt nghe phía trước có tiếng chiêng trống vang rền. Lại thêm một đội
nhân mã đi về phía này, không biết là thần thánh phương nào. Lư Vân đang
bi thương trong lòng, đoán rằng không phải tay sai Đông xưởng thì cũng là
thủ hạ Giang Sung, còn có thể là người tốt nào nữa đây?

Hắn ghé mắt nhìn lại. Trong tiếng chiêng trống có mấy chục người ngồi
trên lưng ngựa, vây quanh một gã tướng quân. Tướng quân kia đã chừng
sáu mươi, để râu dài ba tấc. Hình dáng tướng mạo thật uy vũ. Quan sai đi
theo giương hai chiêu bài rất lớn. Bên trái là "Bảo quốc an dân Trấn Bắc
Đại đốc sư", bên phải là "Lời trung can gián quên thân Thiện Mục Hầu",
xem khí thế liền biết đám này quan cao tước trọng.

Lư Vân rùng mình, nhớ tới năm đó theo Cố Tự Nguyên đến Giang Hạ, từng
găp qua một vị Tả tổng binh là thủ hạ của Trấn Bắc Đại đốc sư này. Nghe
nói thế lực của người này trong triều khổng lồ. Có thể cùng Giang Sung
Đông xưởng chia thành thế chân vạc.

An Đạo Kinh nhướng mày, thấp giọng nói:

- Trác chưởng môn, việc này không nên chậm trễ, mau ra tay!

Lư Vân nghe lời ấy, liền đoán Thiện Mục Hầu Liễu Ngang Thiên cùng đám
người ở đây có hiềm khích. Tuy không rõ cụ thể nhưng đến nước này thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.