ANH HÙNG CHÍ - Trang 943

liền khoe mẽ, khoa trương rằng đao pháp của hắn hoa mỹ ra sao, võ công
cao cường thế nào. Ta nghe thì tức giận mắng: “Tiểu tử vô tri thì biết gì? Ta
mới là tổ tông dùng đao! Chém đầu thì ngươi còn phải học nhiều, trước khi
chém phải sờ cho chuẩn nơi xương cổ, nhớ kỹ xuống tay phải thật nhanh,
sau khi vào thịt phải dụng kình, nếu không đầu chém không đứt!” Đám
người xem nghe ta nói như thế đều cười to không dứt. An Thống lĩnh vỗ tay
cười nói: “Người này thực thú vị! Tới đây! Tới uống hai chén rồi hãy
chết!”. Tiếp theo châm rượu sai người bưng đến cho ta uống. Khi đó ta cúi
đầu sát mặt đất, người bưng rượu đành phải gập lưng khiến rượu đổ ra. Ta
cười ha hả nói: “Đừng đánh đổ hảo tửu!” Tiếp theo vận khởi nội lực, hút
một cái vút lên trời cao, rượu kia dù cách vài thước lại bị ta hút vào trong
miệng. Ta liếm môi, liên tục cười to: “Hảo tửu! Hảo tửu!”

Ngũ Định Viễn cũng cười to không dứt, nói:

- Thiên hạ rộng lớn, đại khái chỉ có một Hác giáo đầu có đảm lược như thế!

Hác Chấn Tương cười khan hai tiếng, nói:

- Ngũ bộ đầu đã chê cười. An đại nhân đang bất động, thấy ta sử xuất công
phu lập tức đứng lên, vọt tới bên trong pháp trường hét lớn: “Là một hảo
hán tử! Võ công cao cường! Đao hạ lưu nhân! Đao hạ lưu nhân!”

Ngũ Định Viễn nghe một hồi, lúc này mới hiểu tại sao Hác Chấn Tương đầu
nhập Cẩm Y Vệ. Liền cười hai tiếng nói:

- Ắt hẳn An Thống lĩnh kính nể võ nghệ của ngươi, đã có tâm ưa thích. Nói
vậy Hác giáo đầu thật sự là mạng lớn a!

Hác Chấn Tương lắc đầu cười khổ, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.